Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
“Giá cũng không cao chỉ khoảng một hai trăm vạn thôi, đương nhiên nếu cô không hài lòng thì tôi sẽ lấy cho cô những thứ khác tốt hơn!” Hai mắt quản lí lóe lóe sáng.Khóe miệng Ninh Tịch nghe thế khẽ méo xệch, trông cô giống người có tiền lắm sao?”Khụ, không cần đâu, ở chỗ ông có món nào rẻ hơn không?” Ninh Tịch chỉ có thể ho nhẹ một tiếng đánh gãy sự nhiệt tình của quản lí.”Rẻ hơn?”Sau một hồi sửng sốt quản lí lại đưa mắt đánh giá Ninh Tịch từ đầu đến chân một lần nữa, ngượng ngùng đem cất những thứ cầm trên tay đi: “Rẻ hơn cũng có, cô qua bên này đi, bên này chất ngọc hơi kém một chút nhưng cũng không đến nỗi, giá cũng vừa phải chỉ có bảy tám chục vạn thôi! Tôi… có thể giảm giá cho cô, chỉ cần sáu mươi vạn là được!”Ninh Tịch nhéo nhéo mi tâm, chỉ có thể nói thẳng: “Càng rẻ hơn thì sao? Liệu có thứ nào trong vòng mười lăm vạn hay không?””Mười… mười lăm vạn?” Quản lí vừa nghe thấy thế nụ cười tủm tỉm trên mặt nãy giờ cũng biến mất: “Cô gái à, mười lăm vạn tuy cũng coi là nhiều nhưng không chơi được mấy thứ tốt đâu! Nếu cô muốn lấy mấy mặt hàng kém chất lượng đi tặng người tôi e là mất mặt lắm đó, chưa kể mấy thứ này rất dễ bị soi mói thế nên cô suy nghĩ cẩn thận một chút!”Ninh Tịch cười cười: “Ông nói rất có lý nhưng mà… quà quý không phải ở giá tiền mà là lòng thành, đây đã là toàn bộ những gì tôi có thể chi trả.”Quản lí cười ha hả một tiếng nghe có vẻ như trào phúng, có điều cũng không biểu lộ quá rõ ràng, đưa tay đóng ngăn tủ lại, phẩy phẩy tay áo rồi nói: “Thế cô qua đây, bên này đều là hàng từ tám vạn đến mười lăm vạn cô cứ từ từ mà chọn, nếu như…”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận