Tiểu Đao u sầu, “Tìm thì tìm được rồi, chính là hồ La đó, anh Phong anh cũng biết mà, hồ La nối liền tất cả tuyến đường sông của thành phố Tô, hơn nữa thời gian này đang là kỳ nước lên, mực nước dâng lên nhanh, nước trong hồ cũng chuyển động…”
Đương nhiên là Hạ Thần Phong hiểu, “Cho nên chúng ta chỉ có thể tìm ra địa điểm hung thủ vứt xuống, nhưng vớt lên cũng mất rất nhiều thời gian”.
“Chính xác, hạ lưu có rất nhiều phân nhánh, trước mắt căn bản không thể xác định được là trôi về phân nhánh nào của con sông này”. Vốn cho rằng có tiến độ tốt, nhưng không ngờ bây giờ lại gặp phải vấn đề này.
Tiểu Đao gãi đầu, “Hay là, anh bảo Lục Dao thử xem. Ban đầu cô ấy có thể tính ra được đôi mắt của Trương An An ở chỗ nào, vậy lần này cũng có thể tìm thấy một cái đầu chứ”. Đề nghị này của Tiểu Đao làm cho Hạ Thần Phong hung hăng trợn mắt lên.
“Haiz, anh cũng đừng trợn mắt nhìn em, bây giờ Lục Dao quan tâm Chu Văn như vậy, lẽ nào anh không lo lắng?”
Tiểu Đao nhìn Hạ Thần Phong, thấy sắc mặt anh hơi thay đổi.
“Tôi lo lắng cái gì?” Hạ Thần Phong xoay đầu nhìn Tiểu Đao.
Tất nhiên là lo lắng Lục Dao có bị Chu Văn cướp đi không…
Đương nhiên là Tiểu Đao chỉ có thể âm thầm nghĩ ở trong lòng, “Điều em lo lắng đương nhiên là Lục Dao có lén lút tự mình điều tra án hay không. Anh cũng biết mà, ban đầu chúng ta cũng sống chết cản trở Lục Dao, nhưng tính cách của cô ấy không phải là không đến phút cuối thì không dừng sao? Anh bảo nếu Lục Dao tự đi điều tra vụ án rồi xảy ra chuyện gì, chúng ta cũng phải chịu trách nhiệm, chi bằng lần này để Lục Dao đi điều tra, chúng ta phá án sớm một chút, cũng bớt được rất nhiều phiền phức”.
Không thể không nói, cái miệng kia của Tiểu Đao còn có thể nói chết thành sống luôn rồi, quả thực là Hạ Thần Phong hiểu tính tình của Lục Dao, nếu anh thực sự vẫn cứ giấu giếm vụ án này, bây giờ cô lại quan tâm đến Chu Văn như vậy, rất có thể Lục Dao sẽ tự đi điều tra vụ án giống như Tiểu Đao nói.
Mà quẻ bói của Lục Dao đúng là chính xác đến khó tin, Tiểu Đao nhìn thấy dường như Hạ Thần Phong đổi ý rồi, “Anh Phong, anh cảm thấy em nói có đúng không? Thế nên là, chúng ta cứ quyết định như vậy đi, bây giờ em đi tìm Lục Dao, em đi nha!” Tiểu Đao thấy Hạ Thần Phong không phản đối, cậu cười trộm chạy ra khỏi văn phòng.
Lúc này Lục Dao đang họp với phòng kiến trúc ở trong tòa nhà Tinh Thần, điện thoại của cô chợt vang lên, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên trong phòng họp làm cho mọi người chú ý đến Lục Dao.
“Lục Dao, cô không biết trong lúc họp phải tắt điện thoại hoặc để chế độ yên lặng sao?” Người chủ trì cuộc họp là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, người đàn ông ngồi bên cạnh nâng kính mắt lên, nhỏ giọng nói với người đàn ông trung niên, “Giám đốc, người này là Lý tổng đặc biệt mời về!”
Lời vừa nói xong, người đàn ông trung niên cho dù tức giận, nhưng vẫn nhịn lại, “Còn không tắt máy?”
Mà Lục Dao vừa nhìn, là cảnh sát Phương gọi đến, cô đứng dậy, “Thật xin lỗi”. Nói xong, không quan tâm đến mọi người trong phòng họp, cô chạy ra ngoài nghe điện thoại.
Người trưởng phòng trung niên đó chỉ vào Lục Dao mới đi ra ngoài, tức phát run lên, “Đấy, xem đi xem đi! Mọi người xem đi, người mới bây giờ, có một chút thành tựu là đuôi liền vểnh lên tận trời rồi!”
“Được rồi, Giám đốc Vương, anh cũng biết mà, cô ấy là tâm phúc bên cạnh Lý tổng, bỏ đi bỏ đi, chúng ta cứ họp tiếp đi”.
Lý Bách vẫn luôn là một người bao che khuyết điểm, nếu Lý Bách đã che chở người này, vậy tạm thời bọn họ không thể động vào.
Lục Dao chạy ra khỏi phòng họp, nhận điện thoại, “Cảnh sát Phương.”
“Lục Dao à, tôi cần cô giúp.”
“Giúp?” Lục Dao không nghĩ đến lại nhận một cuộc gọi như vậy, đợi đến lúc cô nghe rõ lời nói của Tiểu Đao, hơi chau mày, “Vụ án này có liên quan đến lớp trưởng Chu Văn?”
Tiểu Đao nhìn tình hình chung quanh, cậu nói nhỏ vào điện thoại, “Người chết lần này là anh em của Chu Văn.”
“Cái gì?” Lục Dao không biết Chu Văn có anh em, nhưng tướng mạo của Chu Văn hình như không thể hiện bao nhiêu đối với chuyện anh em này.
“Đừng nói nữa, cô qua đây trước đi!” Tiểu Đao nói xong liền dập điện thoại, nhìn xung quanh, mà Lục Dao lại cau mày, trong lòng đầy nghi hoặc, bây giờ cô cũng không quan tâm được nhiều như vậy, cuộc họp cũng chuẩn bị bắt đầu rồi, trực tiếp xoay người đi vào thang máy.
Vừa mới xuống trước đại sảnh, Lục Dao liền gặp hai người Lý Bách và Mã Thắng vừa mới quay lại, Mã Thắng cười chào hỏi, “Cô Lục, bây giờ chẳng phải cô đang họp sao?”
Lục Dao dừng bước, “Tôi vừa nhận được tin tức của cảnh sát Phương, tôi phải đi trước đây, Lý tổng, trợ lý Mã, cuộc họp này tôi không tham gia được rồi…” Nói xong Lục Dao liền vội vàng rời đi.
Lý Bách còn chưa nói câu nào Lục Dao đã đi rồi, thời gian này Lý Bách cãi nhau với Đổng Vũ rất dữ dội, cho nên anh có chút xem nhẹ việc ở trên công trường, “Cuộc họp lần này do ai chủ trì?”
Mã Thắng mở bản ghi chú trong di động ra, “Là Giám đốc Vương Hiên.”
Lý Bách cau đầu lông mày, “Chính là Vương Hiên bụng dạ hẹp hòi kia?” Mã Thắng giả vờ không nghe thấy gì, dù ông chủ có nói người ở tầng lớp quản lý như vậy cũng không sao cả, nhưng nếu bị người biết được, vậy thì đúng là không hay rồi.
Lý Bách nghĩ, Lục Dao rời đi vội vã như vậy có lẽ những người kia sẽ có lời ra tiếng vào, bây giờ Lục Dao đã ký hợp đồng, là nhà thiết kế của Tinh Thần rồi, vậy thì tốt xấu gì mình cũng nên giúp đỡ, làm chỗ dựa cho Lục Dao một lần.
“Đi thôi, đến phòng họp, tôi cũng muốn nghe tình hình trên công trường.” Lý Bách nghĩ, nếu lần này không đi thì có lẽ Đổng Vũ lại đợi ở cửa, thời gian này anh thực sự đau đầu, còn không bằng đến phòng họp nghe cấp dưới cãi nhau.
***
Vừa nãy Tiểu Đao đã nói địa chỉ hồ La với Lục Dao, lúc này Hạ Thần Phong đang dựa vào xe đợi Lục Dao, mà Tiểu Đao cũng đến sân bay chờ Chu Văn Lâu. Bởi vì yêu cầu của vụ án trong nước, cho dù Chu Văn Lâu đang họp ở nước ngoài cũng bị điện thoại khẩn cấp gọi về, lúc này ông ta đã đến sân bay rồi, Tiểu Đao liền dẫn theo Hầu Tử đến sân bay.
Đường xa cho dù là lái xe, thế nhưng khu vực này vẫn nằm trong vòng công viên sinh thái, không cho xe bình thường đi vào, mà xe cảnh sát thì có thể vào được.
“Cảnh sát Hạ.” Lục Dao vừa đến, liền thấy bây giờ trong hồ có rất nhiều chiếc du thuyền đang trục vớt, trên bờ hồ người dần vây quanh hóng hớt rất đông.
“Cô đến rồi à.” Hạ Thần Phong trực tiếp đưa tài liệu cho Lục Dao, nếu anh tự nói ra, có lẽ sẽ mất một khoảng thời gian, còn không bằng trực tiếp đưa tài liệu cho Lục Dao tham khảo.
Lật giở tài liệu, Lục Dao mới biết vụ án này phức tạp như vậy, “Vậy bây giờ vẫn chưa tìm thấy đầu của Hứa Khuê và máy móc dùng dây thép kia phải không?”
“Dựa theo manh mối trước mắt chúng tôi nắm được, cái bọc đó có lẽ bị vứt xuống hồ La.” Hạ Thần Phong nhìn hồ nước trước mặt mình, thở dài nói.
Bình luận