Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
“Tôi có năng lực tự bảo vệ mình, không cần phải nói nhiều nữa.” Thấy tâm ý anh đã quyết, đám người xung quanh cũng không nói gì nữa, dù sao bên trên cũng đã phê duyệt rồi, anh đã muốn đi thì không ai cản được, chỉ là theo xe thôi thì cũng được, sẽ không ảnh hưởng gì đến hành động. “Vậy được, tối nay 3 giờ rưỡi sáng chúng ta sẽ tập hợp ở đây, không ai được phép rớt lại ở phía sau!” … Đêm khuya, chiếc xe cảnh sát tiến về phía khu vực trồng cây ở phía nam đất nước Y. Chiếc xe mà Lục Hi đang ngồi ở phía sau của đội ngũ, để không thu hút sự chú ý, bọn họ chia thành nhiều tuyến đường để đi, chiếc xe của anh đi trên một địa hình tương đối bằng phẳng. Nhìn mảnh rừng cây rộng lớn bị bóng đêm bao trùm bên ngoài cửa sổ, con đường này ngoại trừ đường chính có đèn đường ra thì những nơi khác gần như là tối om, hoang vắng và tiêu điều, trong khí hậu nhiệt đới này, có không ít những hàng cây xanh mướt cao chọc trời, làm nổi bật hình ảnh của một dị quốc. Tâm trạng của Lục Hi như bị đè nén đến mức cực hạn, anh chưa đi được bao lâu thì đã nhớ đến người phụ nữ nhỏ bé kia rồi, lúc cô bị đưa đi có phải cũng đi con đường này không, có phải cũng nhìn thấy tình cảnh mà anh nhìn thấy không, ở nơi nước ngoài xa lạ, bên cạnh không có người thân mà còn có kẻ thù nữa, cô chắc chắc là sợ hãi lắm. Chỉ cần nghĩ về điều đó, trái tim anh lại đau đớn không chịu được. Không biết mấy ngày nay cô có cơm ăn không, có bị người ta bắt nạt không, anh không mong gì cả, chỉ hy vọng lúc anh đến, Thẩm Dĩnh vẫn còn sống, chỉ cần cô còn sống là đủ rồi. HAWK có nghĩa là một con diều hâu, cũng có nghĩa là kẻ lừa gạt, thậm chí là có nhiều người còn dùng từ này để hình dung kẻ cướp nữa. Nghĩ đến cái tên này, vẻ mặt Lục Hi liền trầm xuống, cho dù hắn ta là ai đi nữa, chỉ cần rơi vào tay anh, anh nhất định sẽ khiến hắn gánh chịu nỗi đau trên người của Thẩm Dĩnh, và trả lại hàng vạn lần! “Anh Lục, còn năm cây số nữa là đến rồi.” Phía trước, không biết có phải là do tài xế chú ý đến vẻ mặt của người đàn ông ngồi ở phía sau quá hậm hực nên mới chủ động báo cáo với anh hay không nữa. Lục Hi gật đầu: “Được.” Người đàn ông ngẩng đầu lên và nhẹ nhàng nhắm mắt lại, bàn tay đặt trên đầu gối chưa có giờ phút nào buông lỏng qua. Dĩnh Dĩnh, đợi anh, nhất định phải đợi anh! Mười lăm phút sau, chiếc xe dừng lại ở một vị trí phía sau đỉnh đồi, những chiếc xe khác trước sau xe anh cũng đã ngừng lại, tiếp đó trong màn đêm có những người mặc trang phục cảnh sát đặc biệt nối đuôi nhau bước ra từ trong xe. Bọn họ đã được trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, thanh âm dưới bước chân vô cùng nhẹ nhàng, ở gần mà không cẩn thận nghe thì căn bản sẽ không phát giác ra được, chứ đừng nói là ở một khoảng cách khá xa như vậy. Các tiểu đội đến vị trí tương ứng của họ theo kế hoạch, nhưng lúc tiến gần thì lại phát hiện mảnh vườn hoa anh túc nay chỉ còn lại một mảnh đất trống không mà thôi! Ngay lập tức có cảnh sát đặc biệt ở nơi tiền tuyết hồi báo tình hình: “Không còn cánh đồng hoa nữa, tất cả hoa đều không thấy nữa rồi!” Lục Hi ngồi trong xe có thể nghe được cuộc nói chuyện của họ, trái tim vốn đang căng thẳng cao độ của anh càng trở nên khó chịu hơn, lòng bàn tay anh chỉ toàn là mồ hôi lạnh, làm ướt hết cả một mảnh. “Tiếp tục hành động!” “Rõ!” Gió đêm thổi qua mảnh đất trống rỗng, không có sự che đậy của hoa anh túc, tất cả mọi người đều phải càng cẩn thận hơn, đội ngũ phụ trách đột phá vòng vây ở chính diện không vội tiến lên trước mà căn cứ theo kế hoạch, đợi các đội khác đến vị trí của mình xong rồi mới thả chó cảnh sát ra. Loài chó được huấn luyện cao độ này có thể dẫn mọi người né tránh các bãi mìn dưới chân họ, và với thiết bị kiểm tra kim loại, độ chính xác càng trở nên rất cao. Ban đầu dự kiến sẽ mất hai mươi phút để hoàn thành bố trí đội hình, nhưng chưa đến mười lăm phút mọi thứ đã sẵn sàng rồi. Người đội trưởng kinh nghiệm phong phú nhíu mày, thần sắc dưới lớp mặt nạ an toàn kia vô cùng nghiêm nghị, cứ luôn cảm thấy có chỗ nào đó kỳ lạ nhưng lại không nói ra được, tất cả những điều này quá thuận lợi rồi, thuận lợi đến nỗi giống như là do đối phương cố ý vậy. Nhưng…nhìn biệt thự tối tăm ở trên đỉnh đầu kia, anh ta không được phép suy nghĩ nhiều, một mệnh lệnh được hạ xuống: “Hành động!” Bầu không khí yên tĩnh bị phá vỡ, dưới chiếc mắt kính nhìn ban đêm, cho dù là biệt thự không có mở đèn đi nữa thì cấu tạo bên trong vẫn được nhìn rõ ràng trong nháy mắt, bọn họ vừa mới đi vào thì lập tức có người bắn ra phát súng đầu tiên, vị trí chính là ở ngay sau góc cầu thang phòng khách. Theo lý mà nói thì mấy kẻ phạm tội nhiều lần như đối phương thông thường đều sử dụng súng giảm thanh, nhưng lần này bên tai lại vang lên một tiếng súng cực lớn vô cùng chân thực. Lục Hi ngồi ở trong xe cũng có thể nghe được rất rõ ràng, cảnh sát vừa vào thì đã lập tức nổ súng rồi, điều này còn hung ác đến mức độ nào chứ. Khuôn mặt vốn lạnh lùng của người đàn ông liền trở nên u ám sau khi nghe tiếng súng này, cô đang ở gần với mình như trong gang tấc, nhưng trong tình thế nguy hiểm anh lại không làm được gì cả. Bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng, tất cả các tiểu đội tham gia hành động đều hoạt động ở tất cả các tầng của biệt thự, chỉ cần phát hiện ra có tội phạm, bọn họ lập tức bắt giữ, thời gian từng giây từng phút trôi đi, căn biệt thự rộng lớn đã bị người của mình chiếm lĩnh, thế nhưng tìm kiếm hết tất cả căn phòng cũng không phát hiện hình bóng của Thẩm Dĩnh và Hawk đâu cả. “Tiếp tục tìm!” Những tiếng bước chân lại lần nữa vang lên, bọn họ không bỏ qua bất kỳ một góc nào cả, chỉ thiếu nỗi là bật tung sàn nhà lên để xem thôi, nhưng vẫn không tìm được Thẩm Dĩnh. Lúc này mà con tin biến mất, thì chỉ có một khả năng… Đội trưởng của chiến dịch nhìn vào bốn tên tội phạm bị khống chế quỳ trên mặt đất, ngữ khí vô cùng uy nghiêm lớn tiếng hỏi: “Con tin đâu!” Bốn tên đàn ông đều là người bản xứ của đất nước Y. Ba người trong số họ không hiểu tiếng quốc ngữ, chỉ có một người đàn ông gầy gò với vóc dáng thấp bé có thể hiểu được, hắn ta nở nụ cười cười dữ tợn đầy quỷ dị và nhẹ nhàng thốt ra hai từ: “Giết rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận