Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nhưng thế vẫn chưa là gì, Hàn Dĩnh cũng tuyên bố thẳng luôn thân phận “thiên kim tiểu thư” của Giả Thanh Thanh là giả.Người cha giàu có trong truyền thuyết của Giả Thanh Thanh không phải cha ruột mà chỉ là cha nuôi của cô ta, hơn nữa đối phương đã có vợ con.Chứng cứ đi kèm là số lượng lớn những đoạn chat nói chuyện mập mờ và vô số hình khiêu dâm của Giả Thanh Thanh.Giờ coi như Giả Thanh Thanh có mấy nghìn cái miệng cũng không cãi nổi.Trước mắt Giả Thanh Thanh chỉ còn một con đường – rời khỏi giới giải trí, còn vấn đề bao giờ thì tái xuất, thôi đừng nghĩ nữa!Không biết giữa Hàn Dĩnh với Giả Thanh Thanh có mâu thuẫn gì mà cô ta lại phải dùng tới chiêu đồng quy vu tận tuyệt tình như này. Phải biết rằng hành vi tiết lộ đời tư của nghệ sĩ là điều tối kị của nghề quản lí.Chuyện càng lúc càng to, Tinh Huy từ lúc biết tin đã tìm mọi cách để xóa bài đăng này nhưng điều này chỉ càng làm cho cư dân mạng thêm phẫn nộ.Vì vậy, Tinh Huy chỉ còn cách ‘mất bò mới lo làm chuồng’, lên tiếng bày tỏ sẽ truy cứu trách nhiệm của Giả Thanh Thanh trong việc cô ta phỉ báng Ninh Tịch. Cả chuyện Giả Thanh Thanh được bao dưỡng cũng được mập mờ tỏ ý là sẽ điều tra đến cùng.Nói chung là bọn họ vẫn còn luyến tiếc công sức đã bỏ ra để bồi dưỡng nên Giả Thanh Thanh.Hôm nay Ninh Tịch không có cảnh quay, vốn định ở nhà nghỉ ngơi một ngày cho khỏe, ai ngờ mọi chuyện lại bị làm lớn như vậy, dự là hôm nay không được yên ổn. Quả nhiên, vừa ăn sáng xong thì nhận được một cú điện thoại gọi đến công ty.Trong phòng họp, Ninh Tuyết Lạc, Thường Lị, Giả Thanh Thanh đều có mặt đầy đủ, còn có một người là Tổng giám của Phòng quan hệ công chúng – Phùng Hạo Dương.Giả Thanh thanh cúi đầu, hai vành mắt đen xì, vừa thấy Ninh Tịch đã đứng lên như con gà bị chọc tiết: “Con khốn này! Bây giờ mày đắc ý lắm phải không? Mày cứ chờ đấy, tao sẽ không bỏ qua cho mày!”Ninh Tịch bất đắc dĩ ngoáy ngoáy lỗ tai, lần nào lời thoại cũng y chang nhau, tai cô sắp chai tới nơi rồi.”Im miệng, cô sợ mọi chuyện chưa đủ lớn sao?” Phùng Hạo Dương không nhịn được mắng.Giả Thanh Thanh không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể hậm hực ngồi xuống, cái ông cha nuôi của cô ta sau khi mọi chuyện được đưa ra ánh sáng thì đột nhiên mất liên lạc, lúc này vận mạng của cô đều nằm trong tay Phùng Hạo Dương.”Ngồi đi. ” Phùng Hạo Dương chào hỏi Ninh Tịch một tiếng, thần sắc do dự như đang chuẩn bị ra quyết định gì đó.Lúc này, Thường Lị đang ngồi một bên mở miệng nói: “Ninh Tịch, chuyện đêm qua chắc cô cũng biết, tôi cũng không giải thích nhiều. Là như này, lát nữa Giả Thanh Thanh sẽ đăng bài xin lỗi cô, cô đáp lại một chút là được, nói chuyện này cô cũng có chỗ sai, đồng ý tha thứ cho cô ấy, biểu hiện sao cho rộng lượng chút.”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận