Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
…Cùng lúc đó, tại Bạch Kim Đế Cung.”Lão gia, phu nhân!” Thấy Nhan Như Ý và Lục Sùng Sơn tới, lão quản gia vội chạy đến nghênh tiếp.Nhan Như Ý thấy đám người hầu đang bận bịu, chạy tới chạy lui thì nghi ngờ hỏi: “Đang làm gì thế?” “Đại thiếu gia phân phó sửa sang lại căn nhà nhỏ bên cạnh nhà kính, nói có người sắp vào ở ạ.” Lão quản gia thành thật trả lời.”Có người vào ở…?” Nhan Như Ý nghe vậy liền biến sắc.Chắc không phải là cô gái kia muốn tới đây sống đấy chứ?Nhan Như Ý liếc nhìn Lục Sùng Sơn, rõ ràng ông cũng nghĩ tới khả năng này, rốt cuộc cũng dấn dần vào rồi sao…”Đình Kiêu!” Trông thấy con trai từ xa, Nhan Như Ý vội lên tiếng gọi.Lục Đình Kiêu đang đích thân chỉ đạo cho đám người làm nghe thấy tiếng gọi liền sải bước đi tới: “Ba mẹ, có chuyện gì sao?”Nhan Như Ý lườm con trai: “Không có chuyện gì thì không thể tới thăm con với Tiểu Bảo à? Mẹ hỏi con, con đang làm gì đây? Đang yên đang lành sao tự dưng lại lôi nhà ra sửa? Con chuẩn bị cho Ninh Tịch vào ở à?”Lục Sùng Sơn trầm mặt: “Kể cả giờ các con có là người yêu đi chăng nữa, nhưng chưa kết hôn đã sống chung thì cũng hơi quá rồi.”Lục Đình Kiêu mặt không đổi sắc đáp: “Tống Căng.””Tống Nay Tống Mai1 cái gì?” Nhan Như Ý không hiểu ý của con trai.1 Âm “căng” trong tiếng Trung đọc gần giống âm của từ “nay” trong “hôm nay”.Lục Đình Kiêu: “Người vào ở là Tống Căng, Tống lão tiên sinh.””Gì cơ? Chẳng lẽ là Tống Căng, đại sư Quốc họa?” Lục Sùng Sơn kinh ngạc hỏi.Lục Đình Kiêu: “Vâng.””Không phải Tống đại sư đã về thôn Đào Nguyên ở ẩn rồi sao? Đã thế còn không muốn gặp người ngoài! Sao có thể chạy tới đây sống được!” Lục Sùng Sơn cảm thấy lời nói dối này của con trai thật quá hoang đường.Lục Đình Kiêu: “Tống lão đã nhận Tiểu Bảo làm đệ tử rồi, để tiện cho việc chỉ dạy nên ông ấy đã đồng ý chuyển tới đây.”Vừa dứt lời, Lục Sùng Sơn và Nhan Như Ý đều ngỡ ngàng.Lục Sùng Sơn: “Con nói cái gì? Tống Căng nhận Tiểu Bảo làm đệ tử? Chuyện này từ bao giờ vậy?”Nhan Như Ý không biết Tống Căng là ai liền gấp gáp nói: “Cái thằng này, con không thể nói rõ ràng cho dứt điểm được à? Sao hỏi câu nào con cũng chỉ nhảy ra được vài chữ vậy! Rốt cuộc chuyện này là thế nào, con nói rõ cho mẹ nghe xem nào!”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận