Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Cô ta đang định mở miệng giục, thì đúng lúc này, trong căn nhà tĩnh mịch bỗng “cạch” một tiếng, chiếc đồng hồ quả lắc treo tường chỉ đúng mười hai giờ.”Tong””Tong””Tong”….”AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA MA!!!!!!!” Lúc tiếng chuông vang lên, Ninh Tịch suýt nữa thì hét tung nóc nhà, cô lộn ngược lại, đập đầu vào ngực cô gái kia, không ngừng run rẩy, rõ ràng đã sợ đến phát run.Cô gái áo đen: “…”Nam thần… thế mà… Sợ ma???Ngay lúc này, cô ta quả thật đúng là phải nghi ngờ về cuộc đời này rồi…Đáng sợ nhất là, hình tượng nam thần trong lòng cô đã từng bước sụp đổ, nát bét, tan thành mây khói…Nam thần cái gì chứ, chỉ là phù du thôi…”Chỉ là tiếng chuông thôi mà.” Cô ta lạnh nhạt nhìn con thỏ trong lòng.”Tiếng… tiếng chuông à… Dọa… Dọa chết tôi rồi hu hu hu…””…”Một lúc lâu sau, cô gái kia mới đưa được Ninh Tịch lên một trong những căn phòng ở trên lầu.Chỉ có vài bước thôi, nhưng Ninh Tịch làm như trải qua chín chín tám mốt kiếp nạn vậy.Lúc đầu cô gái kia còn tưởng Ninh Tịch cố tình kéo dài thời gian, nhưng sau đó mới phát hiện trán cô không ngừng đổ mồ hôi, trông có vẻ thật sự rất sợ hãi, tuyệt đối không phải là giả bộ.Ninh Tịch thấy cô gái quay người rời đi, lập tức lo lắng đuổi theo chặn lại: “Cô đi đâu?””Xin chờ một lát.””Thế giờ cô định bỏ tôi lại đây một mình à? Không được! Cô đừng đi! Rốt cuộc muốn tôi đợi cái gì? Cô ở đây đợi với tôi không được sao? Cô không sợ tôi lén chạy mất à?””Nhiệm vụ của tôi chỉ tới đây thôi.”Cho dù Ninh Tịch có khẩn cầu thế nào, đối phương vẫn vô tình dứt áo rời đi.”Đệch! Đợi ông đây đây giả nam xem cô còn đi dứt khoát được thế không!”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận