Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
“Móa! Cái tên này! Được lợi còn khoe mẽ!”Ha ha ha ha… Vậy chắc là Lục Đình Kiêu thưởng thức tài năng của cậu nên vươn tay giúp đỡ đây mà! Đây chắc là do sức hút từ nhân cách của cậu rồi!”…Trong góc phòng, Mạc Lăng Thiên nghe Triệu Hải Sinh và mấy người đó nói chuyện thì khóe miệng cứng đờ.Sức hút từ nhân cách? Tài hoa?Tài hoa cái rắm ấy!Có điều lần này tên nhóc Triệu Hải Sinh này đúng là ăn may thật!Người khác không biết, Mạc Lăng Thiên anh còn có thể không biết sao?Lục Đình Kiêu giúp Triệu Hải Sinh chỉ đơn giản là vì ngày đó Triệu Hải Sinh và vợ cậu ta giúp ngăn Tào Lệ Dung không cho cô ta chạy trốn…Dự là Triệu Hải Sinh có nghĩ nát óc cũng không ngờ được chuyện mình tiện tay giúp đỡ thôi mà cũng được Lục Đình Kiêu báo đáp nồng hậu như thế…”Ê mà, nghe nói mấy ngày trước, trong tiệc sinh nhật của bố anh Thiên xảy ra việc có liên quan đến mạng người đó, mọi người có biết chuyện này không?” Có người thấp giọng hỏi.”Thật hay giả thế? Chẳng trách tâm tình anh Thiên mấy ngày nay không tốt, phải trốn một mình trong góc uống rượu giải sầu!””Vậy về sau như nào?””Sau đó nghe nói cái người đẩy người xuống nước chết trong trại tạm giam rồi!””Vãi chưởng! Sao lại chết rồi? Chẳng nhẽ sợ tội tự sát à?””Hình như là mắc bệnh tim bẩm sinh, phát bệnh chết thì phải?”…Hôm đó, Triệu Hải Sinh cũng có mặt, biết rõ người trong cuộc là bạn gái của Lục Đình Kiêu, người đẩy lại là họ hàng nhà họ Quan, thế nên bên trong chắc chắn còn có nội tình phức tạp, vì vậy cậu ta cũng chỉ ngồi im nghe họ thảo luận chứ cũng không hé răng lấy một câu.Còn Mạc Lăng Thiên, sau khi nghe được những lời nghị luận kia thì đầu vốn đã đau rồi, bây giờ quả thật như sắp nổ tung.Một lát sau, anh ta đột nhiên đá mạnh vào bàn trà, sau đó đi thẳng ra khỏi phòng.Cả căn phòng lập tức im phăng phắc.Mãi một lúc, Mạc Lăng Thiên đi thật xa thì mới lại có tiếng nghị luận bàn tán nổi lên tiếp…
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận