Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Trang Vinh Quang từ trước đến giờ luôn luôn ngủ nướng đến muộn học nhưng hôm nay lại dậy thật sớm, lặng lẽ lái xe tới một quán bán đồ ăn sáng nổi tiếng của Đế Đô để mua đồ dâng lên cho hai cô chị.Trang Vinh Quang rời đi không bao lâu thì một chiếc xe Maybach chậm rãi tiến vào.Lục Đình Kiêu bước xuống rồi vòng qua phía sau mở cửa bế con trai nhà mình ra.Bánh bao nhỏ vừa ra khỏi xe đã giãy dụa tuột xuống đất sau đó nhanh chóng chạy đi.Lạch bạch chạy đến cửa rồi nhóc mới phát hiện ra một chuyện rất quan trọng.Cửa cao quá, cái thân ngắn ngủn của nhóc không với tới chỗ bấm mật mã.Vì vậy nhóc chỉ có thể nhịn nhục mà xoay người, giơ hai cái tay ngắn ngủn lên tỏ ý muốn được ba bế.Lục Đình Kiêu nhìn bộ dạng luống ca luống cuống giơ hai tay muốn bế của con trai, anh nhàn nhã khoanh tay trước ngực đứng đó tỏ ý: Gọi ba đi.Tất nhiên là bánh bao nhỏ hiểu ý ông bố của mình rồi, cậu nhóc phồng má ngước đôi mắt to tròn tràn đầy giận dữ và lên án của mình lên.Cuối cùng không biết nhóc móc từ đâu ra một cái điều khiển từ xa đen thùi lùi rồi bấm bấm một lúc. Sau đó cái cửa kêu “ken két” một tiếng và được mở ra từ bên trong.”Chào mừng tiểu chủ nhân vừa đáng yêu lại vừa dễ thương mà mẹ thích nhất!” Người mở cửa là Bánh Bao.Bánh bao nhỏ thưởng cho Bánh Bao một cái xoa xoa rồi quay lại nhìn ông bố đằng sau bằng một vẻ cực kỳ đắc ý.Lục Đình Kiêu rũ mắt cười nhẹ một tiếng, vẻ mặt vừa bất đắc dĩ vừa cưng chiều nhìn thằng con mình. Có con trai thông minh quá cũng rất nhức đầu, nhưng ai bảo nó lại di truyền từ anh chứ, trách ai bây giờ?Cửa mở xong, bánh bao nhỏ lập tức chạy như bay vào.Nhưng khi Lục Đình Kiêu thấy con trai mình nhón chân nhẹ nhàng mở cửa phòng của mẹ nó ra thì có chút kỳ quái, lần này không phi ngay vào mà cứ đứng tần ngần ở cửa là sao..Có biến?Lục Đình Kiêu cũng bước nhanh về phía phòng ngủ.Vừa đến gần đã thấy… trên giường Ninh Tịch rõ ràng có hai người đang nằm…
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận