Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
“Không tồi, ngon hơn KFC.”Ninh Tịch: “…”Giờ khả năng nấu nướng của cô đã tụt lùi đến mức bị so với KFC rồi sao…Ăn uống xong xuôi, Hàn Kiêu đứng dậy chuẩn bi đi về, đi được mấy bước không biết lại liếc thấy cái gì, cả người đột ngột bất động, đứng im tại chỗ.”Làm sao thế?” Ninh Tịch nhìn theo ánh mắt của Hàn Kiêu.Hình như ánh mắt của Hàn Kiêu đang nhìn về phòng để đồ của cô thì phải.Chính xác thì phải nói là đang nhìn một bộ váy trong phòng để đồ của cô…Ninh Tịch thấy Hàn Kiêu đang nhìn chằm chằm vào bộ váy đó liền hỏi: “Sao thế? Đại thần có hứng thú với bộ lễ phục đó của tôi à? Đó là bộ váy tôi thích nhất đó! Đó là một nhãn hiệu rất trâu bò nhưng lại rất ít người biết, gọi là GE!”Ninh Tịch tưởng anh ta đang hứng thú với nhãn hiệu này bèn bước hẳn lên trước, vặn một công tắc nào đó đằng sau bàn trang điểm.Những âm thanh “lách cách” vang lên, nguyên cả một mặt tường đằng sau phòng để đồ đột nhiên tách đôi, bên trong xuất hiện một căn phòng treo đầy những trang phục của nhãn hiệu GE.Hàn Kiêu vẻ mặt hoảng hốt nhìn chằm chằm vào những bộ quần áo ấy, trong đôi mắt hiện lên những cảm xúc gần như là đau thương, điều này thực sự khiến Ninh Tịch là bất ngờ: “Khụ… Đại thần… Đại thần? Những bộ quần áo này… có vấn đề hay sao?””Là thiết kế của tôi.” Hàn Kiêu nói.Ninh Tịch vừa nghe liền ngây ra tại chỗ: “Hả! Thiết kế của anh? Anh chính là nhà thiết kế thiên tài” sớm nở tối tàn” đó hả?”Thôi khỏi nói nữa… có khả năng đó lắm chứ…”Cô thích à?” Hàn Kiêu hỏi.”Ý anh là gì, những bộ quần áo này á? Đương nhiên rồi, đẹp thế này có cô gái nào không thích đâu! Nhưng mà tôi không có bản lĩnh sưu tập đầy đủ thế này đâu, đây là bạn trai tôi tặng đấy…””Không có cô gái nào là không thích… vậy thì tốt…” Hàn Kiêu lẩm bẩm, rõ ràng là giọng điệu vui mừng nhưng không biết tại sao lại tiếc nuối và cô đơn đến vậy.Ninh Tịch xoa cằm, chậc, có biến nha…Ánh mắt này, vừa nhìn là đã biết có liên quan đến phụ nữ…”Đi đây.” Ninh Tịch đang mù mờ đoán mò thì Hàn Kiêu đã vẫy tay với cô rồi quay người đi thẳng.”Để tôi đưa anh về?””Chẳng phải cô nói cô không đi nghĩa trang còn gì?””Hả, anh thực sự ở trong nghĩa trang à? Được được được… anh đi mạnh giỏi nhé…”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận