Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Với thân phận của Lục Đình Kiêu, muốn loại con gái thế nào mà chẳng được, kể cả anh muốn thì vài ba cô cũng chẳng có vấn đề gì cả, bỏ ra chút tiền bao nuôi là được. Nhưng người anh lấy lại là chuyện của cả một gia tộc.Ngoài chuyện này ra, chuyện Lục Sùng Sơn lo lắng nhất vẫn là Tiểu Bảo…Sau một hồi trầm mặc, Lục Sùng Sơn lại nghiêm mặt nói: “Đình Kiêu, kể cả con có không thích Tử Dao đến thế nào nhưng cũng không thể không thừa nhận, với gia thế của Tử Dao, ít nhất tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện giống như chuyện Tiểu Bảo bị bắt cóc ba năm trước!””Nhưng Ninh Tịch thì sao, con có dám bảo đảm một người nghệ sĩ lăn lộn trong tầng lớp thấp nhất như cô ta, khi nhìn thấy mọi thứ của Lục gia, sẽ không nảy sinh bất cứ tư tưởng độc ác nào hay lợi dụng Tiểu Bảo làm gì đó không? Nhất là khi Tiểu Bảo lại tin tưởng cô ta như vậy!”Nói đến đây, Lục Sùng Sơn dừng lại một chút, có chút hối hận: “Sớm biết con tìm tới tìm lui lại chọn một cô gái như vậy, không bằng khi ấy tra rõ ra thân thế của mẹ Tiểu Bảo là ai rồi đón thẳng mẹ đẻ nó về cho rồi!”Lục Sùng Sơn nói nhiều như vậy cũng không biết Lục Đình Kiêu có nghe vào tai không, anh ngồi trên ghế chủ tịch, một tay đỡ trán, rõ ràng là không có chút tập trung nào.Trông dáng vẻ mềm không ăn, cứng cũng chẳng nuốt của anh, Lục Sùng Sơn đen mặt “hừ” một tiếng rời đi.Cuộc trò chuyện của hai cha con lại một lần nữa tan rã trong không vui.Một lát sau, Lục Cảnh Lễ dè dặt thò đầu vào phòng họp.”Khụ, có phải ba lại nói mấy chuyện nhàm tai rồi không? Haizz, giờ không phải vẫn còn sớm sao! Đợi đến khi cuộc họp gia tộc mở ra, tất cả mọi người đều bâu lại giới thiệu con gái cho anh mới gọi là đáng sợ!” Nghĩ tới cảnh tượng mấy năm trước, Lục Cảnh Lễ bất giác run lên.”Kết quả khi nào thì có?”Mắt Lục Cảnh Lễ lập tức sáng lên: “Chiều nay, lát nữa em sẽ tới viện đợi lấy kết quả giám định! Em làm ở bệnh viện trong quân khu Đế Đô, tuyệt đối uy tín!”Lục Đình Kiêu lạnh lùng đảo mắt nhìn qua, Lục Cảnh Lễ lập tức thề thốt: “Anh, em xin thề, chuyện này em không nói cho bất cứ ai, ai cũng không nói hết, anh cứ yên tâm đi!”Lục Cảnh Lễ nói xong, khẽ ho nhẹ một tiếng, không nhịn được hỏi: “Anh… kết quả giám định thân nhân… anh… rốt cuộc hi vọng là phải… hay không phải?”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận