Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Điểm này khiến Ninh Tịch khẽ cau mày một chút, không bịt mắt… tức là không để người sống?”Chúng mày là ai?” Ninh Tịch bình tĩnh đánh giá bốn người này.Người đang lái xe trên mặt có một vết sẹo bị đao chém rất dài, ngồi kế bên ghế phó lái là một tên tóc vàng miệng ngậm điếu thuốc lá. Bên trái Ninh Tịch là tên đàn ông mặt mũi hung dữ còn bên phải là một người cao gầy.Ninh Tịch quan sát xong mấy người này thấy thân hình bọn họ rất cường tráng, vừa nhìn đã biết là kẻ được rèn luyện nhưng còn chưa đến cấp bậc sát thủ hay lính đánh thuê như đám Phong Tiêu Tiêu, cho nên có thể loại trừ khả năng là người của Phong Tấn.Dĩ nhiên, đây cũng chẳng phải hạng lưu manh đầu đường xó chợ bình thường, bốn tên này chắc hẳn cũng là người trong giới, bối cảnh cũng không hề nông…”Người muốn mạng của mày!” Gã đàn ông hung dữ đang nghịch khẩu súng trong tay âm trầm lên tiếng.Gã tóc vàng ngồi trên ghế phó lái hưng phấn xoa xoa tay, quay đầu lại nói: “Trước khi giết nó thì cho tôi thoải mái chút đi!”Gã đàn ông hung dữ trợn mắt trừng tên tóc vàng: “Vậy cũng phải xem lão Đại có muốn không rồi mới đến lượt mày!””Ầy… hàng ngon thế này… sao lão Đại lại không muốn chứ!””Đừng nói nhảm nữa, bố mày còn chưa nói đâu mày đánh rắm cái gì!””Dạ dạ dạ… em theo sau mấy đại ca nhặt chút cơm thừa canh cặn cũng đủ rồi…” Tên tóc vàng cười hí hí, ánh mắt gã nhìn Ninh Tịch vô cùng lộ liễu.Cô gái ngồi ghế sau da thịt trắng mịn như tuyết, gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo khiến người ta thán phục, trên người cô mặc một chiếc váy màu hồng nhạt càng khiến bản thân thêm tươi ngon, khiến người vui thích…”Chậc chậc… yêu tinh như thế này cơ mà, khó trách sao Đại tiểu thư của chúng ta nhất định phải diệt trừ…” Tên tóc vàng lẩm bẩm.Nghe đến đây Ninh Tịch đã biết đối phương là người của ai, Mạnh Thi Ý?Gã hung dữ thấy Ninh Tịch đoán ra cũng chẳng thèm để ý, dù sao thì hôm nay cô nàng này cũng phải chết, có biết hay không cũng chẳng sao!Mấy người này rất cảnh giác, có lẽ là biết Ninh Tịch có chút thân thủ cho nên dù ở trên xe cũng không quên cầm súng chĩa về phía cô.Cả đoạn đường đi Ninh Tịch đều rất an phận, cô nhàn nhã nhắm mát dưỡng thần, cô thật sự rất tò mò… bối cảnh trong truyền thuyết của Mạnh Thi Ý rốt cuộc là như thế nào?Chiếc xe lắc lư đi không biết bao lâu rốt cuộc cũng ngừng lại.
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận