Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Máy chiếu sáng lên, trên màn hình xuất hiện những tư liệu không thể để người ngoài biết của công ty Ức Lam một cách tỉ mỉ kĩ càng chi tiết, vừa nhìn là biết đã có chuẩn bị hơn nữa còn là đã chuẩn bị trong một thời gian khá dài nữa.Người ngồi ở vị trí trung tâm, vẻ mặt của anh vẫn lạnh lùng mạnh mẽ như cũ, như thể ngày hôm nay không có chuyện gì xảy ra, từng câu từng chữ phân tích một cách tỉ mỉ kĩ càng tình hình của Ức Lam…Người đàn ông ngồi đó vững chãi như một ngọn núi khổng lồ, vô hình trung đã khiến người ta yên tâm…Đúng thế… có Lục Đình Kiêu ở đây mà…Năm năm thái bình thịnh thế, bọn họ thế nhưng lại quên mất năm đó vị Diêm Vương sống này đã bình ổn Lục thị như nào!Năm đó Lục thị trong tình cảnh loạn trong giặc ngoài nguy ngập hấp hối thế mà Lục Đình Kiêu vẫn có thể xoay chuyển tình thế, giờ một đứa con riêng xuất hiện thì có thể làm gì được anh.Cuộc họp kết thúc, lòng người đã yên ổn được bảy tám phần.…Đào Hoa Ổ.Ninh Tịch không hiểu tại sao cả ngày hôm nay cô đều cảm thấy bất an sao ấy, đang cân nhắc xem có nên gọi điện cho Lục Đình Kiêu hỏi thăm xem thì chuông cửa đột nhiên reo lên.Ninh Tịch nhìn thấy Giang Mục Dã từ cái màn hình của Bánh Bao thế nên ấn nút mở cửa trên điều khiển tổng.Cửa vừa mới mở ra, Giang Mục Dã đã lao đến trước mặt cô như một cơn gió tóm lấy vai cô lắc như một thằng điên: “Ninh Tịch… xảy ra chuyện lớn rồi…”“Có chuyện gì, xảy ra chuyện gì lớn gì cơ? Chẳng lẽ Lục Đình Kiêu có chuyện gì sao?” Ninh Tịch lập tức truy hỏi.Giang Mục Dã lắc đầu: “Không, không phải là Lục Đình Kiêu… mà không phải, cũng coi như có liên quan đến Lục Đình Kiêu! Không không không… không đúng! Phải nói có liên quan đến bà mới đúng!”Gân xanh trên tránh Ninh Tịch giật giật: “Ông còn nói chuyện tử tế được không đấy? Rốt cuộc ông đang định nói cái gì?”Giang Mục Dã rối đến mức vò đầu bứt tóc, khó khăn lắm mới khôi phục lại năng lực nói chuyện bình thường: “Trong bữa tiệc gia tộc ngày hôm nay, lão gia tử đột nhiên lòi đâu ra thằng con riêng, cậu tôi đột nhiên có thêm đứa em trai nữa…”“Cái… cái gì?” Ninh Tịch bị cái tin này làm cho choáng váng.Nhìn thấy vẻ mặt chấn kinh của Ninh Tịch, Giang Mục Dã cũng tỏ ra đồng tình, nghe thế choáng rồi đúng không?“Con riêng? Thật hay giả đấy? Không phải… đứa con riêng đó có liên quan gì đến tôi?” Ninh Tịch vội hỏi.Giang Mục Dã bóp bóp ấn đường, tự cho mình một liều chống shock trước đã sau rồi mới lên tiếng: “Đứa con riêng của nhà họ Lục… em trai cùng cha khác mẹ của cậu tôi… là… là…”Ninh Tịch sốt ruột chết được, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cái gì của tôi? Cái tên họ Giang kia, ông mà còn úp úp mở nữa thì tôi đánh ông một trận cho ông nôn ra sữa luôn đấy ông có tin không hả?”Giang Mục Dã lập tức nói: “Là bạn trai cũ của bà đấy!”Ninh Tịch’’….’’ANinh Tịch: “…”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận