Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
“Đại Boss!” Tiểu Đào buột miệng nói: “Hay em gọi điện cho Đại Boss hỏi thử nhé?”Ánh mắt Lâm Chi Chi hơi ngưng lại, thân phận người đó rất đặc biệt còn cô chẳng qua chỉ là một quản lí nhỏ bé, gọi thẳng cho người ta hỏi tung tích của Ninh Tịch thì có vẻ không được thích hợp lắm.Lâm Chi Chi chần chừ một hối, cuối cùng vẫn gọi một cuộc điện.Điện thoại reo khoảng bảy tám tiếng gì đó đầu bên kia mới có người bắt máy, một giọng nói ngái ngủ truyền tới: “Quản lí Lâm… nếu cô không có lí do hợp lí làm bổn đại gia đây thức dậy…””Không thấy Ninh Tịch đâu cả, anh có cách nào liên lạc được với cô ấy không?” Lâm Chi Chi hỏi thẳng vào vấn đề.Đầu bên kia im lặng tầm hai giây, giọng người đàn ông kia rõ ràng tỉnh táo lên không ít: “Không thấy Ninh Tịch là ý gì?””Tối nay là ngày lên sóng của Cửu Tiêu, tôi định tìm cô ấy để bảo cô ấy up tin lên weibo nhưng điện thoại của cô ấy không gọi được, nhà và những nơi thường tới cũng không thấy đâu.” Lâm Chi Chi nhanh chóng giải thích tình hình.”Chậc, con nhóc này… chắc không phải lại trốn ở đâu uống rượu rồi chứ? Đi uống rượu mà dám không gọi tôi à…” Giang Mục Dã hầm hừ lẩm bẩm.”Ninh Tịch không phải là người không biết chừng mực như vậy.” Lâm Chi Chi nói.”Xin cô đấy, cô quên chuyện lần trước cô ta quẩy tung bar lên dẫn đến việc fan bạo động rồi à?” Giang Mục Dã lại lôi chuyện cũ ra nhai lại.”Tôi chỉ sợ cô ấy xảy ra chuyện gì…””Cô nghĩ nhiều quá rồi, kể cả có xảy ra chuyện thật, vậy cũng là người ta gặp chuyện OK?” Giang Mục Dã lên giọng nói nhưng thấy giọng Lâm Chi Chi có vẻ cuống, vì vậy anh tỏ ra hào phóng nói: “Được rồi, để tôi tìm hộ cô thử xem!””Ừ, còn nữa, phiền anh xem giúp tôi một chút xem cô ấy có đang ở chỗ Lục tổng không nhé.””Ờ…” Giang Mục Dã vừa nói xong, một giây xong liền sững sờ: “Đệch! Cô… sao cô lại biết chuyện của cô ấy với cậu tôi?””Đây không phải là trọng điểm.””Sao lại không phải trọng điểm, đờ mờ! Tôi chỉ có thể dựa được vào chuyện này để bắt thóp được con nhóc kia thôi đấy! Cô ấy rất sợ bị cô phát hiện có biết không hả! Quả này không còn gì để chơi nữa rồi…” Giang Mục Dã nhức nhối nói.”…” Lâm Chi Chi trầm mặc.
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận