Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Chỉ tiếc là…Chuyện duy nhất bà có thể làm bây giờ là cố gắng giúp Ninh Tịch mở rộng mạng lưới quan hệ, giúp cô trong tương lai có thể ứng phó mọi vấn đề có thể xảy ra tại Lục gia.Tất nhiên nếu nói ngược lại, chẳng may Tiểu Tịch không đối phó nổi thì Trang gia mãi mãi là đường lui của cô….Khu nghỉ dưỡng Thiên Tuyền, giữa sườn núi.Khu nghỉ dưỡng Thiên Tuyền được gọi là “Thiên Tuyền” vì ở đó có một dòng suối rất nổi tiếng tên là Thiên Hà Thủy. Nghe nói sau khi uống vào có thể trừ vận xui, thân thể khỏe mạnh.Lý Mộ Ngôn quả thật xứng với cái chức “hướng dẫn viên”, anh giới thiệu mọi thứ về khu nghỉ dưỡng, từ cấu tạo, nguồn gốc cái tên cho đến những danh nhân từng qua lại đây, cuối cùng lại thành ra giảng giải lịch sử của cả Đế đô. Đúng là còn chuyên nghiệp hơn cả hướng dẫn viên du lịch thực thụ.Ninh Tịch nghe rất chăm chú, cô ở Đế Đô cũng đã vài năm, nhưng nghe Lý Mộ Ngôn nói mới phát hiện những thứ mình biết về nơi đây thật sự quá ít.Lý Mộ Ngôn thấy con mắt chăm chú của Ninh Tịch, trong mắt có hình ảnh phản chiếu của bầu trời và những hàng cây cùng với… bóng dáng anh…Ngoài mặt thì anh ta vẫn duy trì dáng vẻ lịch sự để nói chuyện, nhưng thực chất lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi.Tim anh đập nhanh đến mức không thể khống chế nổi.Thật ra anh ta đâu có phải đang nghiêm túc làm hướng dẫn viên đâu, chẳng qua anh ta chỉ có thể nói không ngừng để cố gắng giữ vẻ bình tĩnh của mình mà thôi.Chắc do từ nhỏ Lý Mộ Ngôn đã theo cha vào nam ra bắc, lại được ông bà ngoại chiều chuộng nên tất cả những gì Lý Mộ Ngôn dùng đều là thứ tốt nhất.Những người phụ nữ anh ta từng tiếp xúc cũng có đủ kiểu từ thiên kim tiểu thư nhà quan cho đến công chúa hay Vương phi…Cũng chính vì thế anh ta dần trở nên kén chọn, đối xử với con gái rất đúng mực nhưng lại chẳng có hứng thú gì.Người bạn đời mà anh ta theo đuổi phải là người có thể khiến anh ta rung động cả linh hồn, chứ không phải mấy người được gia tộc dạy dỗ cẩn thận kia. Cả đám cứ giống như những con rối chẳng có linh hồn.Cho tới bây giờ chưa có một người nào mà chỉ dùng một liếc mắt đã có thể hấp dẫn được anh ta như Ninh Tịch. Thậm chí anh ta còn chẳng biết cô là ai mà đã bị khí chất trên người cô hấp dẫn.”Tiểu Tịch không lớn lên ở Đế đô sao?” Thấy Ninh Tịch không biết nhiều chuyện ở Đế đô nên Lý Mộ Ngôn thuận miệng hỏi.Ninh Tịch lắc đầu: “Trước năm 18 tuổi em sống ở một thị trấn nhỏ trong thành phố C.”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận