Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Lục Cảnh Lễ lập tức thu lại di động: “Sao cô có thể tùy tiện nhìn bí mật riêng tư của người khác chứ?””Riêng tư cái rắm ý, wechat thôi mà! Hừ, tự tôi xem!” Ninh Tịch cầm điện thoại mở wechat ra thêm Lục Cảnh Lễ là bạn tốt.Kết quả lại không thấy anh ta đăng cái gì.”Mẹ kiếp! Lục Cảnh Lễ, rốt cuộc anh viết cái gì mà không để người khác xem hả? Lại còn chặn tôi?””Cô quản được tôi viết cái gì chắc? Đây là tự do của tôi!””Nhưng đồ ăn trong hình là tôi làm!”…Trong lúc hai người kia “khẩu chiến” thì Lục Đình Kiêu tỉnh bơ liếc nhìn di động thấy Lục Cảnh Lễ đăng tấm hình kèm theo câu “chị dâu tương lai” kia. Khó trách Cảnh Lễ lại chặn không cho Ninh Tịch xem.Chỉ thấy mới có mấy phút, đã có một chuỗi bình luận phía dưới.[Mạc Lăng Thiên: Mẹ kiếp! Lần trước tôi chỉ nghĩ hai người nói đùa một chút thôi, ai dè có đối tượng thật hả? Tay nghề có được không? Không ngờ Lục Đình Kiêu lại thích loại hình hiền thê lương mẫu?][Tần Mộc Phong: Có chút bất ngờ, cô ấy thế mà biết nấu cơm sao? Căn cứ vào ánh mắt nhìn người chuyên nghiệp của tôi thì nhìn thế nào cô ấy cũng không giống loại hình hiền thê lương mẫu!][Lục lão gia: Không tệ.][Lục lão phu nhân: Ai nha, cô bé này không tệ đâu! Con gái biết nấu cơm giờ cũng không nhiều! Dưới góc phải có phải là tay của cháu ngoan Tiểu Bảo không? Mẹ coi thấy có vẻ mập hơn không ít đấy! Tốt! Tốt! Tốt!]Còn có những bình luận khác đều nói Lục Đình Kiêu thật có phúc, hỏi xem lúc nào đưa người đến cho bọn họ gặp mặt, chừng nào thì được đi đến ăn cơm chùa các kiểu.”Đúng rồi tiểu Tịch Tịch, người quản lí của cô đã được quyết định rồi!” Lục Cảnh Lễ vội vàng đánh trống lảng.Ninh Tịch quả nhiên bị dời đi sự chú ý: “Có thật không? Là ai? Là ai?””Hí hí, không nói cho cô! Trừ khi cô mời tôi thêm một bữa cơm tôi sẽ nói cho!” Lục Cảnh Lễ thừa nước đục thả câu.Ninh Tịch liếc anh ta một cái rồi chuyển hướng sang Lục Đình Kiêu: “Lục Đình Kiêu, là ai vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận