Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
“Khụ, cám ơn tiền bối Orlando rất nhiều!” Ninh Tịch định tránh đi những đã không kịp rồi.Orlando dùng đôi chân dài cả mét chặn Ninh Tịch lại ngay trước cửa, đôi mắt hoa đào kia lấp la lấp lánh không biết ẩn chưa bao nhiêu sự háo hức mong đợi: “Baby, có phải tối nay cưng rảnh rỗi rồi không?”Ninh Tịch nhéo nhéo mi tâm: “Khụ, tối nay tôi muốn cùng mọi người ăn bữa cơm chia tay.”Vẻ mặt của Orlando lập tức đổi thành vẻ thất vọng: “Ôi, thật đáng tiếc, vậy ngày mai thì sao? Ngày mai có thể chứ?”Ninh Tịch khổ sở nói: “Xin lỗi, ngày mai tôi hẹn với Lilian rồi.””Vậy ngày kia thế nào?” Orlando vẫn kiên nhẫn không chịu từ bỏ.”Này…” Ninh Tịch nhức đầu vô cùng.Gần đây phía bên đoàn làm phim Biệt Đội Điệp Viên Perak cũng thả tin bộ phim sắp chuẩn bị trình chiếu, cộng thêm việc lúc này cô cũng đang ở Los Angerles nên đạo diễn Martin cũng cũng kéo cô qua họp mấy lần, trường hợp như thế cũng khó mà không đụng mặt vai chính Orlando.Từ hơn một năm trước, Orlando vô tình dùng súng làm cô bị thương nên đến giờ vẫn luôn liên lạc với cô, nhưng mà cô ngủ nguyên một năm nên chẳng hay biết gì. Mãi cho đến một khoảng thời gian rất lâu sau khi tỉnh dậy, trong một lần vô tình kiểm tra hộp thư cô mới thấy Orlando gửi cho mình rất nhiều email xin lỗi.Sau đó gặp lại thì Orlando mời cô ăn một bữa cơm, cũng lại nói xin lỗi cô một lần nữa.Chuyện súng giả bị đổi thành súng thật lần đó cũng đã điều tra rõ ràng, không hề liên quan đến Orlando nên tất nhiên Ninh Tịch cũng chẳng để ý làm gì.Vốn là chuyện tới đây cũng nên chấm dứt, nhưng chẳng hiểu tại sao cái tên… playboy này… lại cứ xoay vòng vòng quanh cô…Sau đó thì tên ngày ngày nào cũng đến khách sạn chặn cô, giờ thì chạy thẳng đến đoàn làm phim luôn.Dẫu sao vẫn còn một khoảng thời gian rất dài để tuyên truyền cho Biệt Đội Điệp Viên Perak, bọn họ vẫn phải thường xuyên hợp tác với nhau nên cô cũng không tiện nói gì quá khó nghe. Nhưng cái tên Orlando này lại đeo bám quá dai, cô từ chối nhiều lần rồi mà cũng chẳng có hiệu quả gì.Lúc này khi đối mặt với ánh mắt tha thiết của gã đàn ông được các chị em bạn dì gọi là “Tiểu yêu tinh” này, Ninh Tịch bày tỏ cô bất lực lắm rồi.Ngay lúc Ninh Tịch còn đang vắt hết óc nghĩ xem tìm cớ gì để từ chối sự dai dẳng của Orlando thì sau lưng vang lên một tràng tiếng bước chân.”Tìm bà nửa ngày cả thấy đâu, sao tự dưng lại chạy tới đây một mình?”Người đến là Giang Mục Dã với một mái tóc đen dài tới tận eo, rèm mi chớp chớp, đôi môi đỏ như cánh hoa. Lúc này Giang Mục Dã đang mặc một bộ đồ đua xe bó sát người cùng giày đinh, tư thế oai hùng mà mạnh mẽ. Anh chàng khoanh hai tay trước ngực còn giọng điệu thì vô cùng mất kiên nhẫn, đôi mày xinh đẹp hơi nhíu lại nhìn về phía Ninh Tịch cùng Orlando đang đứng cạnh cô.
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận