Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Lục Đình Kiêu ôm lấy bờ vai cô an ủi: “Đừng lo lắng, bác sỹ đã nói rồi, mùa này trẻ con rất dễ bị cảm cúm với phát sốt, đây chỉ là bệnh vặt mà thôi.”Ninh Tịch gật đầu: “Em biết.”Nhìn vẻ tâm trạng nặng nề của Ninh Tịch, Lục Đình Kiêu lại thở dài một hơi, anh có chút hối hận vì đã nói cho cô biết sớm như vậy: “Bên Cảnh Lễ đã gửi tin tức về cho anh, nhiều nhất là ba ngày nữa việc khôi phục đoạn video kia chắc chắn sẽ hoàn thành.”Ninh Tịch hít một hơi thật sâu: “Ừm.”Còn ba ngày nữa thôi, tất cả sẽ được sáng tỏ…Nhưng mà, không kịp đợi tin tức từ phía Lục Cảnh Lễ, bên này Tiểu Bảo lại xảy ra chuyện.Vốn dĩ tưởng là ốm sốt bình thường nhưng không ngờ rằng cơn sốt cứ mãi không có dấu hiệu hạ nhiệt độ. Trước đây, Tiểu Bảo bị thế này là do ảnh hưởng bởi ám ảnh tâm lý nhưng từ sau khi Ninh Tịch xuất hiện, Tiểu Bảo đã rất lâu rồi chưa từng lặp lại tình trạng này. Nhưng mà, bây giờ lại xuất hiện tình huống gần giống lúc đó, cứ sốt cao mãi không dứt.Mà lần này, dù cho Ninh Tịch liên tục ở bên Tiểu Bảo chăm sóc vỗ về cũng không có tác dụng.Trong phòng, vẻ mặt của tất cả mọi người đều nặng nề.Lục Cảnh Lễ nóng ruột đến vò đầu bứt tai: “Không thể thế được, Tiểu Bảo vừa mới biết chuyện Tiểu Tịch chính mà là mẹ ruột của mình vui còn chẳng hết, không thể nào là vì vấn đề ám ảnh tâm lý mà cứ sốt mãi không hết thế này được!”Viện trưởng Triệu đứng bên cạnh cũng trầm ngâm nói: “Tôi đã làm các xét nghiệm kỹ càng cho Tiểu Bảo rồi, các chỉ tiêu của Tiểu Bảo hết sức bình thường không có vấn đề gì cả.””Vậy tại sao lại cứ sốt sao mãi không lùi thế này? Chắc chắn là có vấn đề ở đâu đó rồi!” Ninh Tịch lòng dạ rối bời ôm Tiểu Bảo vào lòng, hơi thở của nhóc nóng rực, gương mặt đỏ bừng bừng. Mấy ngày hôm nay, tinh thần của thằng bé càng lúc càng kém đi, thời gian chìm vào giấc ngủ cũng càng lúc càng nhiều.Viện trưởng Triệu ngẫm nghĩ một lúc lâu rồi nói: “Mấy đứa cũng đừng lo lắng quá, tình trạng giống như Tiểu Bảo không phải là không có, nếu như ngày mai vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt độ thì đưa thằng bé đến bệnh viện làm xét nghiệm thêm lần nữa.”Lục Đình Kiêu trầm giọng đáp: “Vâng.”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận