Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Sao có thể như vậy?Tại sao người này lại giống anh Thanh Trạch như vậy, giống đến bảy tám phần còn chỗ khác nhau chỉ là khí chất.Trên mặt Annie thoáng qua vẻ u mê, nhưng ngay sau đó đôi mắt cô bé chợt lóe lên thành vẻ lạnh lùng: “Không một ai có tư cách mang khuôn mặt giống anh Thanh Trạch!”Hàn Kiêu vẫn chẳng lên tiếng mà chỉ lẳng lặng nhìn Annie, sau đó thì bất chấp ánh mắt tức giận của cô mà ôm chặt vào lòng.Đường Lãng: “Ôi trời, ông nội lợi hại qua nghen…”Phong Tiêu Tiêu: “Ý nè, sao muội lại cảm thấy Đại thần với Annie bé bỏng lại xứng đôi thế chứ?”Ninh Tịch: “Đại thần, tôi mời anh tới lấy thuốc giải cơ mà!” Tại sao anh lại chạy đi tán gái?Annie tự dưng bị ôm lấy thì biến sắc: “Anh dám…”Nhưng ngay sau đó, Anniei lại nghe được một tiếng gọi trầm thấp như đã đè nén suốt vạn năm: “U Ca…”U Ca…Vừa nghe thấy cái tên này, gương mặt Annie đột nhiên cứng đờ ra: “Tại sao…”Tại sao cái tên này… lại quen thuộc đến vậy…Rõ ràng cô muốn đẩy người đàn ông này ra cơ mà, nhưng tại sao cơ thể lại chẳng hề nghe lời.Dường như… cơ thể của cô đã rất quen thuộc với sự ôm ấp của anh ta?Chẳng lẽ bởi vì người đàn ông này rất giống anh Thanh Trạch sao?Nhưng… rõ ràng cô có thể phân biệt sự khác nhau giữa hai người cơ mà, ấy thế mà cái khiến Annie cảm thấy quen thuộc không chỉ là gương mặt này mà còn là mọi thứ của anh ta.Annie biết mình phải đẩy người này ra, phải giết chết người này…Nhưng cái ôm này cứ như thể đã hạ độc cô, điều khiển ý thức của cô, khiến cô không thể chống cự…Nghe được một tiếng “U Ca” của Hàn Kiêu thì cả đám Ninh Tịch với Đường Lãng đều ngây ra.”Ơ đệch! Vừa nãy ông nội gọi Annie là cái gì? U Ca?”Ninh Tịch gật đầu: “Hình như thế…”Đường Lãng trố mắt: “Chẳng phải U Ca chết rồi sao?”Ninh Tịch: “Muội cũng không biết…”Đường Lãng: “Á đù! Nếu Annie là U Ca thì chẳng lẽ huynh phải gọi con bé là bà nội à?”Ninh Tịch: “…”Sao cái tên này lần nào cũng tổ lái siêu vậy?
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận