Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Chẳng lẽ thật sự muốn…Tại sao cô càng nghĩ càng thấy hoảng thế này?Ánh mắt cô liền chuyển đến giá đặt đồ ngọt… chắc bên trong có giấu nhẫn cầu hôn gì gì đó đúng không… khụ khụ…Không thể nào, không thể nào! Với tính cách của Lục Đình Kiêu làm sao có thể đoán trước dễ thế được!“Món ăn không phù hợp với sở thích sao?” Lục Đình Kiêu thấy vẻ mặt của cô không tốt, anh hơi cau mày lại sau đó lấy điện thoại ra: “Để tôi bảo bọn họ đổi món khác.”Ninh Tịch vội vàng xua tay, “Không cần đâu, không cần đâu! Đều là những món tôi thích cả! Ý của tôi là… nên để tôi mới anh mới đúng, sao lại biến thành anh mời tôi mất rồi!”“Như nhau thôi.” Lục Đình Kiêu không để ý nói, sau đó rất ga lăng kéo ghế cho cô.“Khụ… cám ơn.” Ninh Tịch chỉ đành ngồi xuống.Sau khi tỉ mỉ quan sát Lục Đình Kiêu cô phát hiện ra một chi tiết.Hôm nay là ngày nghỉ, theo lý mà nói, anh nên ăn mặc thoải mái mới đúng… nhưng anh lại mặc rất nghiêm túc, hơn nữađây là lần đầu tiên anh thắt nơ!Ngồi xuống rồi, Ninh Tịch mới phát hiện trong lòng vẫn đang ôm bó hoa thế nên lại vội vã đi tìm bình cắm hoa vào.“Có thích không?”Ninh Tịch ngơ ra, “Cái gì cơ?”“Bách hợp.”“Ah…. rất thích..”“Ừ, tôi nghĩ bách hợp rất hợp với em.”Ninh Tịch: “…”Rốt cuộc từ “bách hợp” của anh là muốn ám chỉ sự “ngây thơ khờ dại” hay là hình tượng “trăm năm hòa hợp”?“Ăn thôi.” Lục Đình Kiêu gắp thức ăn cho cô.“Ừ ừ… để tôi tự gắp là được rồi!” Để che giấu sự căng thẳng, Ninh Tịch cắm mặt vào ăn.Ăn đến mức căng cả bụng rồi cô mới phát hiện ra có cái gì lạ lạ, trong tay vẫn cầm nửa cái bánh ngọt chưa ăn hết, cô nhíu mày nhìn người đàn ông trước mặt….Lục Đình Kiêu chẳng ăn gì mấy mà lại mở một bình rượu, ngồi đó tự rót tự uống, hơn nữa chai rượu đó cũng sắp cạn đến nơi rồi…..“Lục Đình Kiêu, sao anh chỉ uống rượu không thế… còn uống nhiều như vậy nữa chứ! Chẳng thấy anh ăn gì cả, ô… au…”Lúc Ninh Tịch nói trong miệng vẫn còn đang ngậm một miếng bánh đang ăn dở, kết quả là đang nói thì cảm thấy mình cắn phải cái gì đó cứng cứng, vội vàng nhè nó ra.“Ôi má! Cái gì thế này gẫy hết cả răng tôi rồi……”“Keng” một cái, một cái nhẫn sáng lấp lánh rơi vào cái đĩa sứ trắng trước mặt cô…
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận