Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Ninh Tịch thấy Tiểu Đào nói có sách mách có chứng như vậy nên nghĩ giữa hai người chắc chắn có gì đó nhưng không biết ở mức độ nào mà thôi…Tuy Tiểu Đào không nói thẳng ra nhưng nghe có vẻ là quan hệ… tình nhân?Nhưng căn cứ vào những gì Ninh Tịch biết về Lục Đình Kiêu thì có vẻ không hợp lí lắm…Tiểu Đào đang thao thao bất tuyệt, đột nhiên ý thức được bản thân cứ ca ngợi người khác mãi như vậy thì có chút không ổn, liền vội vàng nói: “Khụ… có điều người chống lưng của chị cũng cứng lắm mà, Nhị thiếu đích thân đào chị về đó!”Tuy Tiểu Đào nói như vậy nhưng trong lời nói vẫn pha chút thất vọng.Cô bé vốn là trợ lý của Lãnh Man Vân, lần này cũng bị thuyên chuyển cùng Ninh Tịch.Trước kia lúc Tiểu Đào đi theo Lãnh Man Vân luôn được mọi người kính trọng, nhưng hiện tại Ninh Tịch chỉ là một tân binh, làm sao có cơ so được với trước kia, nên khó tránh khỏi trong lòng có chút bất bình.Ninh Tịch làm sao có thể không nhìn ra mất mát trên mặt Tiểu Đào, phản ứng của cô bé cũng chỉ là nhân chi thường tình1, cho nên cô cũng không để bụng.1Nhân chi thường tình: phản ứng thường thấy của con người.Nhưng mà.. chuyện của Tô Dĩ Mạt, cô không thể cho qua dễ dàng như vậy…Dẫu sao vào bây giờ chuyện này cũng rất quan trọng với cô, bất kì chi tiết nhỏ nào cũng có thể ảnh hưởng đến quyết định cuối cùng của cô.Vì vậy Ninh Tịch cầm lấy điện thoại gửi một tin nhắn cho Lục Đình Kiêu—-[Quan hệ của anh với Tô Dĩ Mạt là quan hệ gì? ]Cùng lúc đó tại tập đoàn Lục thị.Lục Đình Kiêu đang tham dự một cuộc họp thì di động để bên cạnh đột nhiên reo lên, liền tiện tay mở ra xem.Sau đó, tất cả các cấp dưới có mặt trong phòng đều thấy được một cảnh tượng ngàn năm khó gặp — Người chưa bao giờ lộ ra một nụ cười ở công ty lúc này lại đang từ từ giãn mặt mũi ra, phát ra một tiếng cười khẽ vui vẻ…
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận