Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
“Chậc chậc, lần này có trò hay để nhìn đây! Nghe nói cô ta được công ty nâng đỡ thành người nối nghiệp Lãnh Man Vân đấy! Gần đây cũng rất nổi! Mọi người nói xem, hai người này đấu nhau sẽ như thế nào?””Này còn phải hỏi sao? Ninh Tịch làm gì có cửa mà ép được Tô Dĩ Mạt!”…”Thật xin lỗi, đụng phải cô rồi cô có sao không?”Ninh Tịch còn đang xin lỗi Bạch Lộ thì đột nhiên bị Lương Bích Cầm mắng cho té tát.Cô hơi nhíu mày, lại nghe mấy người xung quanh bàn tán rồi lại nhìn chiếc váy dính bẩn trong tay Bạch Lộ. Lập tức hiểu được đại khái tình huống hiện tại.Bạch Lộ làm bẩn váy của Tô Dĩ Mạt, nhưng bây giờ hình như là vì cô vô tình đụng trúng Bạch Lộ nên khiến Bạch Lộ không cẩn thận kéo rách chiếc váy…Dưới sự nhắc nhở của Triệu Mỹ Hinh, Lương Bích Cầm cũng nhận ra Ninh Tịch.Lương Bích Cầm cẩn thân quan sát chiếc váy công chúa của Ninh Tịch, lại nhìn chiếc kẹp tóc màu hồng, bật cười nói: “Cô chính là Ninh Tịch? Tôi còn tưởng thế nào hóa ra cũng chỉ thế này! Khó trách chị họ tôi không coi cô ta ra cái thá gì!”Tô Dĩ Mạt vẫn như thường ngày, chả thèm liếc mắt nhìn Ninh Tịch lấy một cái.Bất kể Ninh Tịch nhảy nhót như thế thế nào thì trong mắt cô cũng chỉ là con kiến hôi, chỉ cần một ngón tay cũng đủ để bóp chết tươi. Thế mà mọi người còn dám so sánh ả ta với cô sao, nực cười!Nếu biết người phụ nữ này là Ninh Tịch thì tất nhiên Lương Bích Cầm càng không thể bỏ qua. Vừa vặn xử lí cả hai người luôn.Vì vậy Lương Bích Cầm lớn tiếng mở miệng: “Bạch Lộ! Còn có cô nữa, là Ninh Tịch đúng không! Bây giờ thì đừng nói tôi cố ý làm khó cô nữa, tất cả mọi người đều thấy được bộ váy này là bị các cô làm rách thành như thế này, chẳng lẽ các cô còn muốn phủi trách nhiệm sao?”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận