Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
“Ưm…” Cô gái hít thở không thông liền rên nhẹ một tiếng.Sống lưng Lục Đình Kiêu cứng đờ, đáng lẽ phải nên dừng lại mới đúng nhưng thân thể lại hoàn toàn không nghe lời lí trí, bởi vì sự chống cự nho nhỏ của cô mà càng thêm hưng phấn, ngậm lấy đôi môi của cô hôn sâu hơn…”Lục…”Nghe cô rên rỉ tên của mình, Lục Đình Kiêu càng kích động hơn, anh bóp nhẹ eo của cô dường như muốn đem cô nhập vào sâu trong thân thể mình…Bởi vì đau đớn trên môi mà Ninh Tịch nhăn mi, không vui quờ tay một cái: “Lục cải xanh…”Lục Đình Kiêu: “…”Nghe rõ ba chữ kia, cả người Lục Đình Kiêu cứng đờ. Rồi sau khi bình tĩnh lại liền chôn đầu trong hõm cổ ấm áp của cô, thầm dở khóc dở cười, ngay cả tâm tư như con diều bay phấp phới trong gió cũng bị cô chặt đứt.Lục cải xanh?Tên gọi này…Được rồi, dường như cũng không tệ lắm.Rất đặc biệt.Là dành riêng cho cô.Mắt thấy màn đêm cũng sắp buông xuống, Lục Đình Kiêu rốt cuộc cũng gọi cô gái dậy: “Ninh Tịch… Tỉnh dậy đi…”Ninh Tịch mơ màng mở mắt ra, vừa mới tỉnh lại đã thấy khuôn mặt hoàn mỹ của một người đàn ông cùng đôi mắt dịu dàng.”Hửm…” Cô đang nằm mơ sao?Không đúng! Cô vẫn còn đang ở trong phòng nghỉ của Đại ma vương mà!Ninh Tịch vội vàng bò dậy: “Boss đại nhân! Tôi ngủ rất lâu sao? Bây giờ mấy giờ rồi?””Không lâu, vừa vặn hai tiếng.””Đệch! Tôi là heo à! Thế mà lại ngủ suốt hai tiếng!” Ninh Tịch vội vàng xoay người xuống giường, sau đó sửa sang lại chăn gối.”Đừng vội, lát nữa sẽ có người dọn.””À…””Đi thôi, muộn lắm rồi, nên ăn cơm.”Sau khi Ninh Tịch tỉnh lại thì việc đầu tiên chính là hỏi thăm chính sự: “Đúng rồi ông chủ, ngài xem xong kịch bản chưa? Thế nào thế nào? Tôi có thể nhận sao?”Thật ra thì cô vô cùng lo lắng, với cái cái tính luôn nghiêm khắc cổ hủ của Lục Đình Kiêu mà nói thì rất khó gật đầu cho cô đóng thể loại phim này…”Xem một nửa.” Lục Đình Kiêu trả lời.”Xem một nửa?” Lấy tốc độ đọc của Đại ma vương mà nói… hình như không có khả năng nha? Không khoa học! Chắc là do xem cẩn thận và vô cùng xét nét đi!Ài, thật đáng buồn, chả lẽ phải đợi thêm ngày nữa sao? Đã gấp lắm rồi!!!!Ninh Tịch là một người nóng vội, ngay cả một phút cũng không chờ được huống gì là cả một ngày, vì vậy đau khổ nói: “Vậy phải làm sao bây giờ? Hay chờ anh xem xong rồi mai tôi lại tới tìm anh?”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận