Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Tiểu Bảo: “!!!”Ninh Tịch: “…” Đại ma vương thật gian trá!!!Lục Sùng Sơn & Nhan Như Ý: “…” Có ai lừa con mình như mày không hả?Tần Mộc Phong: “Khụ…”Có điều nhờ hành động “nhắc nhở” của Lục Đình Kiêu mọi người liền hiểu, Tiểu Bảo dù có bệnh, thân thể có suy yếu nhưng đầu óc và phản xạ thì không có gì phải lo lắng, bé vẫn rất linh hoạt!Chỉ là, bé chỉ có phản ứng với những chuyện mà bé để tâm thôi…Lục Sùng Sơn và Nhan Như Ý đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt cả hai không được tốt lắm.Quả nhiên, việc họ cưỡng chế Tiểu Bảo ở bên cạnh mình đồng thời không cho bé gặp Ninh Tịch khiến cho Tiểu Bảo nảy sinh tâm lý bài xích họ!Bầu không khí trên mâm cơm dần trở nên nặng nề.Với tư cách là một bác sỹ tâm lý Tần Mộc Phong đành khẽ ho một tiếng, móc giấy giấy bút ra viết một chữ, sau đó đặt trước mặt Tiểu Bảo, nhẹ nhàng dỗ dành: “Tiểu Bảo, con có biết chữ này đọc thế nào không?”Chữ mà Tần Mộc Phong viết trên giấy chính là chữ “Tịch”. Tịch trong Ninh Tịch.Không ngờ Tần Mộc Phong lại dùng cách này để dụ Tiểu Bảo nói chuyện, Lục Sùng Sơn và Nhan Như Ý lộ ra vài phần kính phục, đúng là bác sĩ tâm lí chuyên nghiệp có khác.Lục Đình Kiêu lướt mắt nhìn một cái, nghiêng đầu, không nói gì.Tiểu Bảo nhìn chữ trên giấy, tất cả mọi người đều nhìn Tiểu Bảo.Dưới ánh mắt hồi hộp của mọi người, Tiểu Bảo nhìn Tần Mộc Phong với ánh mắt khó hiểu, sau đó cầm bút lên, viết lên giấy: “XI1”.1 Chữ Tịch của Ninh Tịch tiếng Trung đọc là “Xi”.Sau đó bé ném bút, ngẩng lên nhìn Ninh Tịch tỏ ý muốn cô bón tiếp.”Phì…” Ninh Tịch im lặng cả một buổi tối, cuối cùng không nhịn được nữa bật cười thành tiếng.Bảo bối của cô xấu quá đi mất! Nhưng mà sao cô lại thấy đáng yêu quá vậy, làm thế nào bây giờ!”…” Tần Mộc Phong hận không thể đập đầu xuống đất, thông minh cả đời như anh không ngờ lại bị hủy hoại trong tay thằng nhóc này.
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận