Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
………..Ngày cứ thế trôi qua, chớp mắt một cái đã đến tháng tám, cô cũng đã ở Lục gia được hai tuần, mối quan hệ giữa cô với Tiểu Bảo cũng ngày càng tốt, tiến trình trên phim trường trước mắt cũng xem là thuận lợi.Ninh Tuyết Lạc và Giả Thanh Thanh đã kết thành đồng minh, luôn tìm cách chơi trò mèo với cô, tuy lần nào cô cũng tránh được, có điều ngày nào cũng phải luôn đề phòng như vậy cũng rất mệt mỏi, cô đang tìm thời cơ thích hợp để xử một lần luôn cho khỏe.Nói cũng thấy kì, cô luôn cảm thấy hình như có ai đó trong đoàn làm phim đang âm thầm giúp đỡ cô, mấy lần cô không để ý đều nhận được ám hiệu ám chỉ. Chắc có người ngứa mắt vì Giả Thanh Thanh cứ tác oai tác quái cũng nên, Ninh Tịch cũng chẳng nghĩ nhiều nữa.Hiện tại chuyện khiến cô đau đầu nhất chính là tối này cô phải tới sân bay để đón tên của nợ nào đó.Cả ngày hôm nay cô đã bị tên này khủng bố gần chục cuộc điện thoại nhắc nhở.Sau khi kết thúc công việc, Ninh Tịch về Lục gia trước một chuyến.”Về rồi à, gần đây có một quán lẩu mới mở, ăn cũng được lắm, tối nay cùng đưa Tiểu Bảo đi ăn nhé?” Lục Đình Kiêu ngồi trên sofa đọc báo, thấy cô về, anh liền hỏi rất tự nhiên, cứ như đang hỏi vợ mình vậy.Ninh Tịch bị suy nghĩ này dọa cho hết hồn, rõ ràng cô mới ở đây hơn nửa tháng thôi ấy thế mà cô đã quen với phương thức chung sống của Lục Đình Kiêu.Hai người dẫn theoTiểu Bảo đi ăn, thật giống một nhà ba người.Ninh Tịch lắc đầu, xua tan suy nghĩ kì quái của mình, cô khó xử nói: “Tối nay sợ là không được rồi, tôi phải tới sân bay đón một người, chắc muộn mới về được, Tiểu Bảo muốn ăn lẩu à? Hay là anh đưa Tiểu Bảo đi ăn đi?””Nếu cô không ở đây, nó sẽ không ra ngoài với tôi đâu.””Khụ… được rồi, vậy lần sau chúng ta cùng đi vậy nhé!”Lục Đình Kiêu buông tờ báo xuống, ánh mắt kín đáo nhìn cô: “Đón bạn à?””Ừm, cứ coi là vậy đi…” Ninh Tịch khó khăn gật đầu.”Nam hay nữ?””Ờ…” Câu hỏi này hình như hơi vượt ranh giới rồi thì phải?
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận