Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
“Ông nội, bây giờ ông đang ở đâu?” Cô mơ hồ nghe thấy tiếng tụng kinh truyền đến từ đầu bên kia.”Ông đang ở chùa Pháp Hoa, ông nội với cha mẹ Thế Khanh đều ở đây. Tiểu Tịch, bất kể thế nào con cứ tới một chuyến đi, trong điện thoại nói không rõ được.””Được, con biết rồi, ông đừng có vội, con tới ngay đây!”Sau khi cúp máy, Ninh Tịch phức tạp nhìn Lục Đình Kiêu một cái, là vì Đại ma vương ra tay nên mới có lực sát thương lớn đến thế à?”Tịch Thế Khanh muốn xuất gia?” Lục Đình Kiêu hỏi.Ninh Tịch gật đầu một cái: “Đúng vậy, hơn nữa hình như bởi vì tôi nên mới thế, bây giờ tôi phải chạy đến chùa Pháp Hoa một chuyến.””Tôi đi cùng em.””Mà… hay là thôi đi, nhỡ đâu bị người ta thấy lại bị kích thích thì sao chứ?” Ninh Tịch đau khổ nói.”Tôi chỉ đưa em đến cửa chùa.””Nhưng mà anh sắp đi làm mà!””Buổi sáng không có việc gì, chỉ có một cuộc họp nhưng Cảnh Lễ có thể thay mặt tôi chủ trì.” Lục Đình Kiêu nói xong liền gọi cho Lục Cảnh Lễ.Di động bên kia vang lên tiếng nói sung sướng của Lục Cảnh Lễ: “Ôi anh Hai, sớm như này sao lại gọi cho em? Chậc chậc, có chuyện gì đó…””Cuộc họp buổi sáng anh không đến được, em chủ trì đi.” Lục Đình Kiêu bình tĩnh nói.Lục Cảnh Lễ vừa nghe vậy lập tức kích động: “Chà chà chà… không tới được? Tối hôm qua xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ anh với Tiểu Tịch Tịch…””Tịch Thế Khanh muốn xuất gia, anh phải đi cùng Ninh Tịch đến chùa Pháp Hoa một chuyến.” Lục Đình Kiêu nói một câu cắt đứt mấy suy nghĩ không nên thân của em trai.”Em… phụttt…” Di động truyền đến tiếng Cảnh Lễ phun máu: “Xuất gia? Anh đùa em đấy à?”Cúp máy xong, Cảnh Lễ cũng có chút không biết làm thế nào, chuyện này cũng quá kịch tính rồi…Quan trọng nhất là, thời khắc trọng yếu thế này sao anh có thể không có mặt chứ?Lục Cảnh Lễ quả quyết gọi điện cho trưởng bộ phận nào đó, yêu cầu ông ta chủ trì cuộc họp sau đó lặng lẽ chuồn đến chùa Pháp Hoa.
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận