Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Gần đây Thiên Hạ sắp khởi chiếu thế nên đang được quảng bá rầm rộ trên các phương tiện truyền thông, nữ chính Ninh Tuyết Lạc vì thế mà vô cùng được săn đón, cộng thêm việc Đới Uy – nhân viên của History là thí sinh hot nhất năm nay, thế nên cơ hồ là một nửa số phóng viên đều vây quanh cô ta.”Cô Ninh, làm sao cô phát hiện được Đới Uy vậy? Có thể chia sẻ câu chuyện của hai người một chút được không?” Các phóng viên rối rít đưa ra câu hỏi.Ninh Tuyết Lạc cũng không biết nghĩ tới cái gì mà trên mặt lộ ra vẻ dịu dàng rồi mở miệng nói: “Thật ra Bá Nhạc1 phát hiện ra Đới Uy không phải là tôi mà là bạn trai tôi. Sau đó tôi thấy cũng không tệ nên mới nói chuyện tìm hiểu với cậu ta, thấy khá tiềm năng nên mới quyết định đầu tư…”1Bá Nhạc: một nhân vật tài giỏi trong việc phải hiện ngựa tốt, về sau người Trung Quốc hay dùng để ám chỉ những người tìm được nhân tài giỏi.”Hóa ra vẫn còn một đoạn giai thoại như vậy! Hai vị đúng là biết nhìn xa trông rộng, ngay cả tầm mắt cũng tốt giống nhau!””Thiên Hạ chưa ra mắt mà đã thu hút nhiều sự chú ý đến vậy, e là đến khi ra mắt chắc sẽ phá đảo phòng vé năm nay mất! Hơn nữa nghe nói Thiên Hạ còn tham gia mấy giải thưởng lớn nữa! Năm nay đúng là năm được mùa của Tuyết Lạc rồi!” Có phóng viên tâng bốc nói.”Ha ha ha đúng thế, đúng thế tôi còn chuẩn bị xong cả bài báo Tuyết Lạc đoạt giải Ảnh hậu rồi đó!”…Cho đến khi dẫn chương trình tuyên bố cuộc thi bắt đầu thì các phóng viên mới tản đi, trở lại vị trí của mình.Vị trí Ninh Tịch tương đối vắng vẻ, ở tít một cái góc xa. Cô đang nhân lúc ban tổ chức phát biểu mà nhắm mắt dưỡng thần thì bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói khiến người ta khó chịu.”Ơ… Đây chẳng phải là Đại minh tinh Ninh Tịch sao? Cô cũng đến đây xem cuộc thi sao? Cô không biết muốn vào đây là cần vé mời à? Cừ tùy tiện lao vào không chừng bị người ta đánh đó!”Người nói chính là Lý Nhạc Lăng, cô ta đang khoác tay Ninh Tuyết Lạc.Trong đôi mắt lười biếng của Ninh Tịch thoáng qua một chút khó chịu, chậm rãi ngước mắt nhìn Lý Nhạc Lăng một cái rồi ra vẻ kinh ngạc nói: “Ồ! Cô Lý đây đổi nghề làm bảo vệ à?”Lý Nhạc Lăng sửng sốt một lát rồi ngay lập tức giận dữ nói: “Mày mới là bảo vệ!”Ninh Tịch tỏ vẻ bửng tỉnh gật đầu một cái: “Ôi xin lỗi, hóa ra chỉ là chõ mũi vào việc của người khác, là tôi hiểu nhầm.””Mày!!!” Lý Nhạc Lăng giận gần chết.Ninh Tuyết Lạc đứng một bên hòa giải: “Ninh Tịch, Lý Nhạc Lăng chỉ có ý tốt thôi, ở đây chỗ ngồi được quy định sẵn rồi, không thể tự tiện ngồi…”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận