Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
…Nghe thấy người dẫn chương trình nói vậy, bước chân của Đới Uy khựng lại, gương mặt có chút lúng túng, lúc này mới chợt nhớ ra An Kỳ lúc nãy có lén nói với gã ta về chuyện đã sắp xếp cho đứa sao chép ở cuối cùng, chợt cảm thấy cũng khá thú vị nên tỏ vẻ dễ tính, một lần nữa quay về vị trí của mình ngồi xuống.Đợi đến khi bài thi của kẻ đó lên sàn, không chỉ có thể làm nổi bật tài năng của gã ta hơn nữa mà còn có thể nhân cơ hội này giết gà dọa khỉ, hù dọa cái đám bắt chước một phen, đúng là một công đôi việc.Ninh Tuyết Lạc cũng chẳng sốt ruột, dù sao cũng là thứ đã nằm trong lòng bàn tay, mấy đối thủ có sức cạnh tranh nhất cũng đã lên sàn cả rồi, giờ chỉ còn lại một kẻ vô danh tiểu tốt mà thôi, dù sao cũng là chuyện thêu hoa trên gấm1mà thôi.1Thêu hoa trên gấm: Gấm vốn đã đẹp, thêu thêm hoa lại càng đẹp. Thường dùng ám chỉ những việc vốn đã tốt rồi lại càng tốt hơn.Hiện tại trong hội trường, mấy ngôi sao nghệ sĩ và đám tiểu thư đều đi ra bắt chuyện với Ninh Tuyết Lạc; các nhà thiết kế thì vây lấy Đới Uy; tất cả ống kính của các phóng viên cũng đều hướng về phía Đới Uy; các giám khảo đều đã dọn dẹp chuẩn bị ra về.Vì vậy nên, khi tác phẩm của người dự thi cuối cùng lên sàn, dường như không có ai chú ý…Trạng thái của Cung Thượng Trạch lúc này có phần không ổn, hình như lại càng sốt cao hơn, nhịp thở càng lúc càng dồn dập, vết bỏng trên tay cũng không thèm xử lý mà cố chịu nãy giờ.Ninh Tịch đỡ lấy cậu ta: “Cố gắng thêm chút nữa, xíu nữa thôi là có thể về nhà rồi!”Ninh Tịch vốn dĩ đang định bảo Mạt Mạt đưa Cung Thượng Trạch về nhà luôn nhưng trong lòng cô biết rõ, cậu ta chắc chắn muốn nhìn thấy kết quả cuối cùng.Tác phẩm dự thi của Cung Thượng Trạch cô đã xem rồi, cực kì tốt, nếu như không có Sinh Mệnh thì bài thi của cậu ấy chắc chắn sẽ giành giải nhất, nhưng một khi đã có Sinh Mệnh rồi, e là không chỉ không giành được giải gì mà còn sẽ rơi vào kết quả xấu nhất…”Phụt” một tiếng, sâu khấu rực rỡ ánh đèn phối hợp với chủ đề của Sinh Mệnh lúc nãy thoáng cái đã tối sầm, tiếng nhạc đổi thành phong cách hùng hồn, lại có chút đè nén khiến người ta nghe mà trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận