Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nghe thấy vậy, Phong Tiêu Tiêu và Phong Tấn ở bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.Đúng là ai mà ngờ được Đường Lãng mất tích hơn nửa năm nay… giờ lại thành… người của Lục Đình Kiêu!”Sao có thể thế được! Không thể nào có chuyện này được!” Phong Tiêu Tiêu không thể tin nổi: “Nhị sư huynh không thể nào lại phản bội chúng ta được!”Cô và Đường Dạ còn cả Đường Lãng ba người từ nhỏ đã được sư phụ nuôi dưỡng, cùng nhau lớn lên, tình cảm còn thân thiết hơn anh em ruột thịt nên cô khó lòng mà chấp nhận được sự thật này.Nhưng sự thật bày ra trước mặt, Đường Dạ cũng đâu thể bịa chuyện được.Hơn nữa, vừa nãy Đường Dạ còn đích thân đối đầu với Đường Lãng, lúc này chắc tâm trạng của huynh ấy còn tồi tệ hơn nữa.Phong Tiêu Tiêu sợ Đại sư huynh buồn nên không dám hỏi kĩ…Cô biết, tuy thường ngày hai người hay đánh nhau nhưng thật ra tình cảm của hai người rất tốt, lúc nào cũng vào sinh ra tử với nhau, khi làm nhiệm vụ hai người cũng phối hợp ăn ý với nhau nhất…”Với thực lực của cậu mà lại dễ dàng thua cậu ta sao?” Trong mắt Satan thoáng hiện lên một tia nghi hoặc, rõ ràng không hề tin lí do này của Đường Dạ.Dù Đường Dạ không thắng được nhưng cũng không thể thua, lại còn thua nhanh như vậy.Lần nào hai người đánh nhau mà chẳng đánh tới cả nửa ngày, có khi đánh ba ngày ba đêm liên tiếp vẫn không phân thắng bại cũng là chuyện bình thường.Thật ra Phong Tiêu Tiêu cũng cảm thấy kì lạ, chỉ là cô không tiện hỏi, kì thật, trong lòng cô hơi nghi ngờ về việc Đại sư huynh mềm lòng…Đương nhiên, chuyện này cô cũng không dám nói ra!Đường Dạ thần sắc cứng nhắc, cũng không giải thích: “Thua chính là thua.”Lúc này, Phong Tấn nhìn đồng hồ giục: “Lên thuyền đi! Phải lên đường rồi!”Satan không hỏi gì nữa, quay người nhìn chằm chằm vào thành phố vẫn đang ngủ say phía sau.Ngón tay thon dài vuốt đám tóc bạc đang lay động trong gió biển ra, để lộ ra con mắt bị tóc che lấp chưa từng lộ ra trước mặt người khác.Con mắt phượng còn đẹp hơn mắt của phụ nữ này thế mà lại có một vết sẹo cắt ngang qua mắt, tuy vết sẹo đã mờ nhưng vẫn phá hỏng vẻ đẹp hoàn mỹ của con mắt ấy, có điều như vậy lại càng tôn lên sự cuồng dã nguy hiểm của kẻ được mệnh danh là Vua của thế giới ngầm.”Hừ, Lục Đình Kiêu, chúng ta sẽ gặp lại nhanh thôi…”Tới lúc đó, tao sẽ lấy lại tất cả những thứ thuộc về tao.
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận