Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Đầu bên kia đổ chuông mấy lần, Giang Mục Dã mới chậm chạp nhận điện thoại, còn chưa đợi Ninh Tịch nói gì đã đùng đùng nói một hơi: “Đừng có kể cho tôi tình hình sau khi tỏ tình của bà, tôi không muốn nghe chút nào, không muốn nghe, không muốn nghe, thế nhé, không có chuyện gì thì tôi cúp máy đây, bye bye bye bye bye, thuê bao quý khách vừa gọi hiện đã chết…”Ninh Tịch đen cả mặt: “Ông bị thần kinh đấy à! Ai muốn kể với ông chuyện sau khi tỏ tình của tôi!”Bên kia điện thoại yên tĩnh một hồi mới vang lên giọng cảnh giác của Giang Mục Dã: “Vậy bà gọi cho tôi làm gì?”Ninh Tịch vừa load tin tức, vừa mở miệng: “Tôi chuẩn bị khen ông đó!””Khen tôi?” Giang Mục Dã càng cảnh giác hơn: “Bà mà cũng tốt tính thế à?””Đúng vậy, tôi vừa về nhà, đang xem tin tức!” Ninh Tịch trả lời.Vừa nói thế, Giang Mục Dã đã liền biết cô đang nói chuyện gì, anh ta như lập tức phục sinh, đắc chí nói, “Sao nào? Đoàn quân thiếu nữ nhà tôi có sức chiến đấu được đấy chứ?””Quá được luôn ấy! Đúng là trâu bò thật! Ôi chao, thật hâm mộ quá! Không biết bao giờ tôi mới có một đoàn quân như thế nhỉ! Cảm giác thật an toàn! Nghĩ đến đã thấy vui rồi!” Giọng nói của Ninh Tịch tràn đầy hứng khởi.”Bà còn non và xanh lắm!” Giang Mục Dã ra vẻ tiền bối, một giây sau lại đột nhiên chuyển chủ đề: “Đúng rồi, bà tỏ tình xong thế nào rồi?””…” Ninh Tịch nghe vậy liền câm nín, nói: “Chẳng phải vừa rồi ông còn bảo không muốn biết ư? Con gái cũng không trở mặt nhanh như ông!””Bà kệ tôi! Ninh Tiểu Tịch, có nói hay không! Bà tỏ tình chưa? Kết quả thế nào? Tình hình bây giờ ra sao?” Giang Mục Dã hỏi dồn dập.Ninh Tịch cố ý hừ hừ hơn nửa ngày rồi mới từ từ mở miệng: “Tình hình bây giờ là… bạn Giang Tiểu Dã, sau này đừng có không biết lớn bé gọi thẳng tên của trưởng bối như thế nữa, hãy gọi tôi là mợ Cả đi!”Giang Mục Dã: “…”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận