Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Dưới sự tâng bốc cảm ơn của mọi người, lòng tham hư vinh của Lương Bích Cầm rốt cuộc cũng được thỏa mãn, vẻ mặt cô ta đắc ý nói: “Khách khí làm gì, chuyện nhỏ mà thôi!”…Trên đường về nhà.Ninh Tịch nghĩ nghĩ một lát thấy khoảng thời gian kế tiếp không còn việc gì nữa, cho nên đang chuẩn bị nhân lúc rảnh rỗi này đi gặp Nhị sư huynh một lát.Nhưng mà, cô đột nhiên nhớ ra số điện thoại trước đấy của Đường Lãng đã không liên lạc được nữa, liền đeo tai nghe bluetooth lên gọi điện cho Lục Đình Kiêu.”Alo” Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trầm ấm của Lục Đình Kiêu.Ninh Tịch: “Boss đại nhân, số điện thoại của Đường Lãng là bao nhiêu? Anh gửi cho em đi! Vừa vặn buổi chiều đang rảnh, em định hẹn huynh ấy ra gặp nhau một lát.”Lục Đình Kiêu: “Ừ..””Đúng rồi, công ty cấp cho em một chiếc BMW! Đẹp lắm nha~~!” Ninh Tịch hưng phấn chia sẻ tâm trạng vui vẻ với Lục Đình Kiêu.”Em đang lái xe?” Lục Đình Kiêu hỏi.”Đúng thế!””Tập trung vào lái xe đi, cẩn thận vết thương trên đùi đấy, anh cúp máy đây.”Đầu bên kia điện thoại, Ninh Tịch tiu nghỉu bĩu môi nói: “Boss đại nhân, anh thật lãnh đạm với người ta quá đi! Anh không thơm tạm biệt người ta à?””Đừng quậy.””Oh, bye bye”Mấy giây sau, “Ting” một tiếng, điện thoại rung lên.Chắc là Lục Đình Kiêu gửi số điện thoại qua cho cô.Ninh Tịch liếc nhìn thoáng qua, chỉ thấy trong tin nhắn có một dãy số, à mà không, đằng sau còn chữ… moah nữa!”Phụt…” Ninh Tịch không nhịn được bật cười: “Đại ma vương thật sự quá đáng yêu!”Sau khi về nhà rồi, Ninh Tịch lập tức gọi điện cho nhị sư huynh.”Alo~~! Nhị sư huynh?””Tiểu sư muội~! Cuối cũng thì muội cũng đã nhớ tới Nhị sư huynh này rồi à~!” Giọng nói từ đầu dây bên kia nghe vẻ cô đơn và ai oán.”Muội nào đâu có biết huynh đang ở Đế Đô! Huynh… khụ, huynh đang làm việc đấy à? Lúc nào có thời gian rỗi? Chúng ta gặp nhau đi?” Ninh Tịch hỏi.”Yên tâm đi, có thời gian rỗi ngay lập tức đây, ai đấy của muội vừa đích thân phê cho huynh nghỉ này, bảo là muội muốn gặp huynh!”Haiz, một bảo vệ bé nhỏ đang yên đang lành cũng bị “tọng thức ăn cho chó”!Ninh Tịch: “Ơ…được rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận