Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
“Tuyết Lạc, chủ đề của Noble là cao quý, liệu có phải ý của đạo diễn Cook cho rằng cô không phù hợp với chủ đề thương hiệu của họ, không có đủ khí chất cao quý?”…Ninh Tuyết Lạc nhìn chằm chằm vào Ninh Tịch đang được các phóng viên khen tặng cách đó không xa, hận đến mức găm cả móng vào lòng bàn tay nhưng vẫn phải tỏ ra bình tĩnh trả lời phóng viên: “Cuộc tuyển chọn lần này tôi vốn không có ý định tham gia, là quản lí tiện tay đăng kí cho tôi nên tôi cũng không rõ rốt cuộc chuyện này là thế nào, thật xin lỗi!”Ý rõ ràng là tôi chỉ tiện thì tham gia, căn bản không hề để tâm, không nghiêm túc chuẩn bị mà thôi.Có điều, không ai biết được liệu có mấy người tin được lời này của cô ta…Lương Bích Cầm nhìn Ninh Tuyết Lạc đang bị vây lại liền mừng thầm, may mà có cô ta dời sự chú ý thay mình, sợ mình lại bị nhắm tới nên vội chuồn cho lẹ.Cái cô Lý Nhạc Lăng này, đúng là bị cô ta hại chết rồi!Cũng may ngay đến Ninh Tuyêt Lạc cũng bị loại nên việc cô ta bị loại cũng không đến mức khó coi lắm.Bên kia, sau khi Ninh Tịch tạm biệt đạo diễn Cook, cô và Lâm Chi Chi cùng nhau rời khỏi khách sạn.Trên xe, Ninh Tịch vui mừng ôm lấy Lâm Chi Chi hôn một cái: “Chị Chi Chi, chị giỏi quá đi mất! Không ngờ chị lại sớm chuẩn bị sẵn những thứ đó rồi.”Lâm Chi Chi nhìn cô bất đắc dĩ: “Chỉ đề phòng vạn nhất thôi. Vẫn là nhờ em thể hiện tốt nên chị mới theo được phản ứng của em để làm mấy thứ đó, nếu không chỉ cần khi ấy em có phản ứng gì không phù hợp, tất cả sẽ thành công cốc mất!”Ninh Tịch hừ hừ: “Chúng ta là cặp bài trùng tuyệt vời!”Lâm Chi Chi khẽ cười: “Về nghỉ ngơi cho tốt, sắp tới lại chuẩn bị có phim mới rồi đấy!””Vâng!”Về đến nhà, Ninh Tịch ăn xong lấy nước nóng lau người, sau đó thoải mái nằm ra giường.Đang ôm quyển Lý Luận Điện Ảnh để xem thì có tiếng gõ cửa vang lên.Giờ này ai tới nữa?Ninh Tịch vừa mở cửa liền nhìn thấy Lục Đình Kiêu đang mặc một chiếc áo gió đen, trên người còn mang theo chút gió lạnh từ bên ngoài vào.Ninh Tịch vui mừng nhào tới ôm anh: “Boss đại nhân tới rồi!”Nói xong cô ngó đầu ra sau nhìn: “Í? Tiểu Bảo đâu?”Lục Đình Kiêu trưng ra vẻ mặt thản nhiên đáp: “Không dẫn theo.””Ớ… Sao lại thế?””Thiếu nhi không tiện.” Lục Đình Kiêu nói xong, ông lấy eo cô đẩy vào trong.”Rầm” một tiếng, cửa phòng đóng lại, Ninh Tịch dựa vào cửa, bị người đàn ông kia giữ lấy ót đặt lên một nụ hôn phóng túng…
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận