Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Buổi sinh nhật này nhìn thì vui vẻ hòa thuận, nhưng thực chất lại cất giấu sóng ngầm mãnh liệt, tất cả mọi người đều có tâm tư khác nhau.Trên thực tế, Doãn Thiên Lê đã trúng tiếng sét ái tình vớ Kỷ Tuyết Phi, thậm chí đã nói rõ tâm ý của mình với Kỷ Tuyết Phi.Nhưng mà Kỷ Tuyết Phi lúc này đã yêu Tư Hạ đến sâu đậm nên thẳng thừng từ chối Doãn Thiên Lê. Và để trả thù Kỷ Tuyết Phi nên Doãn Thiên Lê mới đồng ý qua lại với Tư Hạ.Nhưng cũng vào lúc này thì Tư Hạ mới dần dần phát hiện ra những cảm xúc bất thường của mình đối với Kỷ Tuyết Phi. Cũng vì trốn tránh sự thật bản thân đã yêu một người đàn ông nên anh ta mới qua lại với Doãn Thiên Lê. Đồng thời anh lại biết được người anh em tốt – Kỷ Tuyết Phi cũng thích Doãn Thiên Lê, nhất thời không biết là đang ăn dấm của Kỷ Tuyết Phi hay dấm của Doãn Thiên Lê nữa.Còn Lâm Ngộ, anh ta lấy thân phận một người ngoài cuộc để nhìn rõ ràng bí mật của từng người, đồng thời cũng lặng yên giấu kín bí mật của riêng mình.Trong cảnh này diễn viên vào cũng phải thật sự nhập vai, chỉ cần có một người không theo kịp thì lập tức sẽ NG, cho nên độ khó rất cao.Ban đầu quả thật đã NG mấy lần, sau đó mới tiếp tục quay lại..Nhìn vẻ ngọt ngào chìm đắm trong tình yêu của Doãn Thiên Lê với Tư Hạ, Kỷ Tuyết Phi vẫn luôn tươi cười vui vẻ chúc phúc cho bọn họ. Nhìn qua chuyện này khiến cô thật sự rất vui vẻ, nhưng trong đôi mắt, sự bi thương đã lan ra như sóng trào…Lâm Ngộ ngồi trong góc, đôi mắt của anh vẫn khóa chặt trên người Kỷ Tuyết Phi, ánh mắt như đang khóa thứ gì đó thật chặt ngăn không cho nó trào ra ngoài.Dần dần Kỷ Tuyết Phi cũng uống say, cô lảo đà lảo đảo ngồi vào một cái ghế chân cao, chọn một bài hát.”Nếu như anh có thể nhìn vào em một lúc, nếu như anh có thể nghe được tiếng trái tim em đang vỡ vụn, vẫn yên lặng bảo vệ anh, yên lặng chờ một phép màu, yên lặng để chính em hóa thành không khí…””Mọi người đều ăn uống rồi trò chuyện, tối nay có nhiều tâm sự, nhất là tâm sự của em. Cười thật nhiều nhưng khóe mắt lại cay lắm anh ơi, em mãi chỉ giống như một loại gia vị, len lén nhìn anh rồi lại len lén giấu mình đi…””Nếu như anh lột xuống từng tầng của trái tim em, anh sẽ thấy bất ngờ đấy, anh là báu vật của em, là bí mật em chôn dấu sâu nhất… Em chỉ là một củ hành tây, mãi mãi chỉ là một món phụ, thật mong ước có thể ở cạnh anh thêm một giây, có được bộ phim của riêng mình…”Bài hát này giống như một mũi kiếm sắc nhọn, đâm xuyên tất cả lớp ngụy trang của những người đang có mặt ở đây.
Bạn đang đọc truyện trên TruyenHay.co , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bình luận