Dark?

Chương 281

A+ A-

Chương 281: Sự che giấu không thể nói ra của Lục Kiến Nghi.

Người hầu hét lên đầy sợ hãi.
Lục Kiến Nghi vừa đi tới cửa, nghe thấy tiếng động, liền đạp cửa đi vào.
“Chuyện gì đã xảy ra?”
Người hầu chỉ vào Hoa Hiền Phương quát lớn: “Cô ta đẩy cô Kiều An ngã xuống đất, đầu cô Kiều An đập vào bàn cà phê, chảy rất nhiều máu.”
Hoa Hiền Phương sững sờ một lúc mới giải thích: “Tôi không có đẩy cô ta, là cô ta tự mình ngã xuống.”
Trên khuôn mặt cô ta có một vẻ quỷ quyệt khó nhận thấy, cô ta chính là cố tình ngã xuống, cố tình đập vào góc bàn cà phê.
Hoa Hiền Phương cuối cùng đã đến đây, nếu không thực hiện một sự kiện lớn, làm thế nào có thể xứng đáng với kế hoạch cẩn thận của cô ta?.
“Ừ… là tôi tự ngã. Không liên quan gì đến bà Lục.” Kiều An giả vờ giải thích, nháy mắt với người hầu, người hầu đã được cô ta chỉ dẫn từ lâu, đương nhiên sẽ giúp cô ta diễn xuất. Vâng, tôi có thể thấy rõ điều đó khi đứng cạnh… ”
Cô chưa kịp nói xong, Kiều An đã hét lên một tiếng: “Được rồi, ở đây không liên quan gì đến cô nữa, mau đi đi.”
Người hầu lẩm bẩm rồi bỏ đi.
Lục Kiến Nghi liếc nhìn Hoa Hiền Phương rồi bảo Khải Liên đi lấy hộp thuốc và băng bó cho Kiều An.
Hoa Hiền Phương nghiến răng nghiến lợi, cô biết rất rõ vừa rồi cô không dùng lực, cho dù Kiều An không đứng vững mà ngã xuống cũng sẽ không nghiêm trọng như vậy.
Chắc chắn, người phụ nữ này thật sự mưu mô, cô ta cố ý tự thêm một màn kịch cho mình, một màn kịch cay đắng vô cùng tuyệt vời.
Kiều An thực sự hy vọng rằng Lục Kiến Nghi sẽ băng bó cho cô ta, nhưng Lục Kiến Nghi không động vào cô ta mà để cho Khải Liên làm tất cả.
Cô ta hơi hụt hẫng nhưng không nói thêm gì, cô ta không khóc nhưng nước mắt cứ rơi xuống không ngừng, như thể cô ra đang cố kìm lại nỗi đau.
Cái nhìn này còn khiến người khác xót xa hơn rất nhiều lần.
Sau khi được Khải Liên băng bó cẩn thận, Kiều An kéo khóe miệng cố nặn ra một nụ cười, “Em không sao.” Trông cô ta thật bao dung, thật tốt bụng và rộng lượng.
Hoa Hiền Phương rất ngưỡng mộ kỹ năng diễn xuất của cô ta. Diễn xuất tốt là như này sao?
Nhưng cô không định phản bác, cũng không định vạch trần cô ta, cô vốn dĩ ở đây để làm cho Lục Kiến Nghi tức giận.
Cô chỉ tiện gặp phải đúng người phụ nữ này thôi.
“Lục Kiến Nghi, có phải anh đang đặc biệt đau khổ không? Đúng vậy, là tôi cố tình đẩy cô ta, và anh đã đến đây rồi. Thì hôm nay tôi đến đây tìm người tình của anh để giải quyết chuyện cho rõ ràng. Làm sao để tất cả chúng ta đều cảm thấy ổn?” Cô nhẹ nhàng nói, “Đơn giản để mà nói, tôi và người phụ nữ này không thể cùng nhau tồn tại. Có cô ta thì sẽ không có tôi, nếu có tôi thì sẽ không có cô ta. Anh chỉ có thể chọn một người thôi, nếu anh không chọn được thì chúng ta cùng nhau đi tìm lão phu nhân nhờ bà chọn lựa giúp. ”
Một sự mệt mỏi và đau đớn ập đến trước mặt Lục Kiến Nghi.
Cô sẽ không đến làm ầm ĩ vô cớ như vậy, chắc chắn cô đang cố tình chọc tức anh để ép anh ly hôn với cô.
Nhưng anh thật lòng không muốn rời xa cô.
“Trở về đi.” Cổ họng bị cơn đau chặn lại, giọng nói nghẹn ngào, anh bước tới, ôm ngang cô lên rồi đi thẳng ra ngoài.
“Thả tôi xuống, tên khốn!” Cô dùng tay đấm vào ngực anh, anh khịt mũi, sau đó cô nhớ ra ngực anh rất đau, khi nhìn thấy vết máu đỏ tươi phản chiếu, cô cứng đờ người vì sợ hãi, không dám nhúc nhích thêm nữa.
Nhìn bóng lưng của họ, Kiều An trong lòng thất vọng tột cùng.
Lục Kiến Nghi không nói một lời, thậm chí không một lời buộc tội cô.
Đây không phải là kết quả mà cô ta muốn thấy.
Bước vào trong xe, cả một quãng đường im lặng.
Lúc xuống chung cư dưới lầu, xe vừa dừng lại, Hoa Hiền Phương đã đẩy cửa xe chạy ra ngoài, tựa hồ nóng lòng muốn đuổi anh đi.
Anh cáu kỉnh nhìn theo, chân mày và ánh mắt đầy mâu thuẫn và u uất.
Trong căn hộ, Túi sữa nhỏ đang ngồi trên ghế sofa đọc sách, khi nhìn thấy Lục Kiến Nghi, anh ngọt ngào gọi: “Chú Ma Vương!”
Lục Kiến Nghi đi tới xoa đầu cậu bé, “Sau này chú sẽ dạy con chơi cờ vua, được không?”
“Con đã biết chơi rồi, hôm qua bố con có đến đây thăm con, bố dạy con cách chơi cờ rồi kể cho con nghe câu chuyện về cuộc đua ngựa của một người nào đó tên Thiên Thất.” Túi sữa nhỏ cười toe toét, một câu nói thản nhiên đã chạm sâu vào vết thương trong lòng Lục Kiến Nghi.
Lông mày anh hơi nhíu lại, sự sắc bén dưới mắt càng tăng lên, sắc mặt trở nên u ám, tái nhợt.
Hứa Nhã Thanh đã ở đây hôm qua, không có gì lạ khi cô vừa trở về đã trở nên kiên quyết muốn rời khỏi anh.
Hoa Hiền Phương mặc kệ bảo mẫu gọt hoa quả cho đứa nhỏ ăn, một mình đi lên lầu.
Anh cũng lên cùng cô.
“Em gây rắc rối như vậy mà còn chưa bình tĩnh lại sao?”
“Anh đi đi, tôi muốn ở một mình.” Cô rót một ly nước đá, đi tới bên cửa sổ, vẻ mặt lạnh lùng.
Anh bước tới, nắm lấy vai cô kéo người cô qua, “Người phụ nữ ngốc nghếch, anh biết em đang nghĩ gì, làm chuyện này cũng vô ích thôi, em đừng tốn công vô ích.”
Cô khẽ run lên, giương mắt lên nhìn anh chằm chằm, “Anh đừng phí sức, em sẽ không bao giờ chấp nhận quay lại với anh đâu kể cả khi anh cố tình tìm đến cái chết.”
Đôi môi mỏng của anh hé ra nụ cười bị thương, “Em muốn anh chọn gì? Anh không cần phải nghĩ một phút giây nào cả. Tất cả những gì anh muốn chỉ là em, không ai khác cả.”
Cô không nói, chỉ giễu cợt, ánh mắt ngờ vực và nghi vấn đâm vào anh, khiến anh lạnh sống lưng, trán lạnh, cổ họng thắt lại và tim đau nhói.
“Đừng hành hạ tôi nữa, người phụ nữ ngốc nghếch.” Anh ôm cô vào lòng, giọng điệu bất lực, sầu não và đầy khó hiểu.
Cô giãy giụa đẩy anh ra, ánh mắt sắc lạnh không chút nhiệt độ, “Anh không có tra tấn tôi, là anh đang hành hạ tôi, trong chuyện tình yêu anh luôn khiến người khác cảm thấy không an toàn, từ lúc bắt đầu tôi đã thấy mình sai rồi.Bây giờ dù anh có nói gì đi chăng nữa tôi cũng sẽ không chịu khuất phục đâu, tôi sẽ không thoả hiệp thêm nữa. ”
Lục Kiến Nghi như bị sợi dây vô hình siết chặt, “Thật ra em chỉ muốn rời đi đúng không? Em lợi dụng Kiều An để làm ầm lên, thực ra chính là muốn anh phải buông tay em.”
“Anh nghĩ thế nào cũng được.” Cô nhún vai, “Nếu anh thực sự muốn bắt đầu lại, anh nên đoạn tuyệt với những người phụ nữ ở bên cạnh anh đi, nếu không thì đó chính là một sự lừa dối với tôi. Tôi sẽ không chấp nhận những điều tương tự như vậy đâu.
Khi nghĩ đến cảnh anh và Kiều An ái, cô tức giận đến phát điên. Những hình ảnh đó như những đường trượt, lướt qua trong tâm trí cô liên tục, rồi biến thành những lưỡi dao sắc bén, lần lượt cứa vào tim cô, khiến cô đau đớn suýt nữa không thể cầm cự nổi.
Cô sợ đến một lúc nào đó mình sẽ chết theo cách như thế này.
Cách duy nhất để giữ cho mình sống sót là rời bỏ anh ta, bỏ qua mọi thứ về anh và giữ cho đôi mắt của mình luôn thoải mái thì tâm hồn cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
Lục Kiến Nghi nghiến răng nghiến lợi, gió đêm từ ngoài cửa sổ thổi vào, làm tâm trí anh thoáng lạnh lẽo, sự lạnh lẽo ấy lan vào tận sâu trái tim của anh, khiến anh tổn thương.
Cô hoàn toàn không tin anh, ngay cả khi anh nói bằng cách thức cực đoan nhất, cô cũng vẫn không tin anh.
“Anh chưa từng nghĩ đến việc trái ôm một người phải ôm người, cũng không muốn hưởng phúc khi có nhân tình bên cạnh. Em biết rõ anh bị căn bệnh đó rồi, mà em vẫn một mực suy nghĩ như vậy, không phải quá vô lí rồi sao?”
Cô gằn giọng: “Anh có thể uống thuốc, chỉ cần uống thuốc là có thể được.”
Anh không biết phải nói gì, một hàng quạ đen bay qua trên đầu, “Ngoại trừ em là thứ thuốc mạnh nhất, còn lại không có loại thuốc nào khác có tác dụng với anh.”
Cô khẽ giật mình, không biết lời anh nói là đúng hay sai nên mím chật môi, “Cho dù không có, anh cũng có thể… tự làm mình nảy sinh hứng thú mà.”
Anh dở khóc dở cười, đổ mồ hôi, “Anh không có khẩu vị như vậy.”
Cô phồng hai má nhìn anh tức giận dò hỏi, trong mắt hiện lên vẻ chỉ trích như hai mũi tên nhọn, “Nếu không có chuyện gì xảy ra với anh và Kiều An, tại sao anh không để cô ta rời đi?”
Anh thở dài, lộ ra một chút ngượng ngùng, “Chuyện này còn phức tạp hơn. Cho anh chút thời gian, sau này anh sẽ kể cho em nghe mọi chuyện.”
Hoa Hiền Phương nhìn anh, anh dường như không có ý nói thêm điều gì cả.
Tuy nhiên, anh là thiếu gia số một ở thành phố Long Minh, quyền cao chức trọng, phú quý, sao lại có thể để một người phụ nữ không quyền thế, không ảnh hưởng và không xuất thân nắm chặt vào như vậy?

 

Tags: truyện Chồng Độc Tài Cứ Cưỡng Hôn Tôi online, Chương 281. Truyện Chồng Độc Tài Cứ Cưỡng Hôn Tôi đã hoàn thành (full). Truyện mới cập nhật đầy đủ và liên tục. Đọc truyện online miễn phí trên điện thoại di động và máy tính bảng tại www.truyenhay.co

Bình luận

Chương 281