Dark?

Chương 63: Rốt cuộc không thể quay về

Xem giới thiệu truyện Con Dâu Nhà Giàu
A+ A-
Chương 62: Rốt cuộc không thể quay về Đại sư Cao Nhân nghỉ ngơi một hồi, lại mở mắt. Chu Thiến vội vàng hỏi:-   Đại sư, vậy tôi có thể quay về thân thể của mình không?Cao Nhân nhẹ nhàng thở dài, nhíu mày nói:-   Nha đầu, nếu để linh hồn các cô trở về nguyên thể, là chuyện có lợi cho cả hai người đương nhiên tôiđồng ý giúp. Nhưng giờ linh hồn ở trong khối thân thể này của cô khôngbiết đã đi đâu, nếu tôi cứng rắn ép linh hồn cô trở về đó.Ông chỉ vào “Chu Thiến” trên giường bệnh, lắc đầu:-   Vậy giờ thân thể này của cô sẽvì đột nhiên mất linh hồn mà rơi vào trạng thái người thực vật, vẫn sẽhôn mê giống hệt như cô ấy. Cho dù dựa vào kĩ thuật hiện đại mà duy trìsự sống nhưng cuối cùng cũng đều chết. Loại việc hại người này tôi vạnlần cũng không làmChu Thiến nhìn mình trên giường bệnh,người gầy như quỷ, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, chẳng vui buồn tứcgiận, đó chẳng phải là người thực vật sao? Nhớ tới bản thân trước kiakhỏe mạnh an khang mà không khỏi tức giận.-   Đại sư, cũng không phải là tôilàm mọi chuyện như vậy, tôi là người bị hại, vì sao nhất định phải làtôi chịu trách nhiệm? Đây rõ là cơ thể của tôi, linh hồn của tôi, saotôi phải trơ mắt nhìn mình chết? Đại sư, như vậy quá không công bằng!Trong mắt Cao Nhân lộ ra vẻ thương hại, nhẹ giọng nói:-   Cô gái, mọi thứ đều có ông trời an bài. Thân thể của cô đã bị phá hủy, cho dù quay về sợ cũng khó sống, hơn nữa linh hồn của cô và thân thể mới cũng hoàn toàn hợp nhất, âucũng là duyên phận. Mặt khác, linh hồn kia không hề có phản ứng gì vớichuông chiêu hồn của tôi, còn chẳng biết đã lưu lạc đến chốn nào, coinhư đó là trừng phạt với cô ấy. Nha đầu, việc đã đến nước này, chúng tachỉ đành giảm thiểu thương tổn, thuận theo ý trời điNói xong, ông đứng lên uống một hơi cạn sạch chén nước rồi xoay người định bỏ đi. Chu Thiến vội kéo ông lại:-   Đại sư, ông định đi sao? Ông thực sự mặc kệ? Chẳng lẽ không còn cách nào sao?Cô sẽ chết, sẽ chết đó! Tuy rằng việc đãđến nước này nhưng cô sao có thể thoải mái đối mặt với cái chết củamình? Cha cô sẽ đau lòng cỡ nào, cô dường như có thể nhìn thấy sự đauđớn của cha khi người đầu bạc tiễn người đầu xanh. Nghĩ vậy lòng cô nhưbị đao cắt.Cao Nhân nhìn cô bất đắc dĩ lắc đầu. Anhvỗ nhẹ tay cô, ý bảo cô buông tay. Chu Thiến buồn bã, biết chuyện khôngcòn hi vọng, chẳng những mình không thể trở về mà còn sắp phải đối mặtvới cái chết của mình, trong lòng hỗn loạn, bất tri bất giác buông tayCao Nhân thấy vẻ mặt mờ mịt của cô thì không khỏi khuyên nhủ:-   Cô gái, chuyện đời luôn có hai mặt, khi hoang mang thì tốt nhất hãy nghĩ về hướng tốt, lòng sẽ thoải mái hơn nhiềuNói xong, liền đi ra khỏi phòng. Nghĩ vềhướng tốt sao? Không hiểu sao trong đầu Chu Thiến lại xuất hiện nụ cườituấn mỹ như hoa xuân của Triệu Hi Thành… mặt cô nóng bừng lên, sao lạinghĩ đến anh ta…Cô quay đầu nhìn chính mình nằm trêngiường bệnh, trong lòng như có trăm ngàn cảm xúc, nói không nên lời. Côngây ngốc một hồi, đột nhiên nhớ ra một chuyện, vội chạy theo đại sư vừa đi. Vừa ra đến cửa đã thấy Cao Nhân quay lại, lúc này ông đầu toát mồhôi nhìn Chu Thiến cười ngượng ngùng:-   Vừa rồi đi hơi nhanh, quên mất lấy thù lao… tôi cũng phải trả tiền xe…Ông cào cào tóc. Chu Thiến không nói gì, phiền não trong lòng tiêu tan một nửa.Cô mỉm cười, nụ cười như ánh sáng mặttrời, vô cùng ấm áp. Cho dù là đại sư lòng luôn tĩnh lặng cũng ngâyngười, nghĩ rằng phương diện tốt nhất chính là dung mạo thay đổi đẹp hơn trước rất nhiều.Chu Thiến lấy phong bì chuẩn bị sẵn trong túi nói:-   Đại sư, cho dù ông không quaylại tôi cũng đuổi theo ông. Cảm ơn ông ngàn dặm xa xôi đến đây. Ông nóiđúng, cho dù tôi không thể quay về cơ thể cũ nhưng tôi cũng phải sốngtốt cuộc sống sau này, nghĩ cách cho cha không quá đau lòng. Đại sư, cảm ơn ông.Trong mắt Chu Thiến tràn đầy cảm kích.Đại sư Cao Nhân cũng không khiêm tốn, cầm phong bì rồi mỉm cười bỏ đi.Chu Thiến nhìn bóng lưng ông mà đầy kính trọng, ai có thể ngờ con ngườilôi thôi lếch thếch không chút ưa nhìn đó lại có tuyệt kỹ như vậy, nhiệt tình, chân thành như vậy? Xem ra người đúng là không thể nhìn tướngmạo!Đang nghĩ thì Tiểu Mạt, Chu Minh Xa, LýMai đi về phía phòng bệnh, vẻ mặt ảm đạm. Tiểu Mạt ngẩng đầu nhìn ChuThiến, nước mắt lưng tròng lập tức rơi xuống. Chu Thiến vừa thấy đãhiểu, nhất định bác sĩ nói kết quả không tốt. Cho dù cô đã chuẩn bị tâmlý nhưng lòng vẫn trầm xuống.Chu Minh Xa nhìn thấy Chu Thiến, nhận racô là người bạn từng đến thăm Thiến Thiến, gật đầu coi như chào hỏi.Nhìn thấy con gái nhà người ta khỏe mạnh an khang mà con mình nửa sốngnửa chết nằm đó, lúc nào cũng có thể chết thì vẻ bi thương càng sâu.Chu Thiến không đành lòng hỏi lại tìnhhuống của “Chu Thiến” với ông, bắt ông nhắc lại lời bác sĩ là chuyện quá tàn nhẫn. Đợi hỏi Tiểu Mạt cũng được.Cô dịu dàng an ủi cha một hồi, thấy đã muộn thì cùng Tiểu Mạt quay về.Vừa rời khỏi phòng, Chu Thiến đã kể lạinhững lời đại sư nói cho Tiểu Mạt, Tiểu Mạt nghe tin cô không thể quayvề thì cũng mơ hồ. Chung quy đó là người bạn cùng cô lớn lên, nghĩ khuôn mặt làm bạn cùng mình bao năm qua đột nhiên biến mất cũng vô cùng khổsở.Sau đó, Chu Thiến hỏi thân thể bản thân.Nói đến đây, Tiểu Mạt cũng mặc kệ bệnh viện nhiều người mà òa lên khóc.Chu Thiến hoảng sợ, vội kéo cô tới chỗ vắng người.Tiểu Mạt vừa khóc vừa thút thít nói:-   Bác sĩ nói thận, gan, phổi củaThiến Thiến đều đã suy kiệt, cho dù mổ cũng không được, lúc nào cũngnguy hiểm đến tính mạng… Thiến Thiến, cậu thật đáng thương… oa.. oaCô dựa vào vai Chu Thiến mà khóc òa.Trong lòng Chu Thiến cũng buồn bã, dù sao là thân thể của mình sao cóthể không để ý? Cô nhẹ vỗ vỗ lưng Tiểu Mạt, an ủi cô:-   Tiểu Mạt, đừng khóc, chẳng phải mình vẫn sống sao? Chẳng qua là đổi thân phận thôi, mình vẫn là mìnhđấy thôi? Về sau mình sẽ ở bên cậu. Được rồi, đừng khóc, mọi người đangnhìn.Lúc này Tiểu Mạt mới dần ngừng khóc. Cô ngẩng đầu nhìn Chu Thiến, nhỏ giọng hỏi:-   Về sau cậu chỉ có thể làm Tống Thiệu Lâm, cậu tính sao bây giờ? Còn ở lại Triệu gia sao?Nhớ trước kia, Tiểu Mạt cũng từng hỏi côcâu này, lúc ấy cô không do dự mà nói nếu cô không thể quay về thì sẽ ly hôn cùng Triệu Hi Thành. Nhưng giờ chuyện xảy ra trước mắt, cô lại cóchút chần chừ. Câu ly hôn kia không hiểu sao không thể nói nên lời. Mộtlát sau cô mới nói:-   Giờ đừng nói vội, mình phải suy nghĩ thật kĩ. Hơn nữa, thời gian này mình muốn đến bệnh viện cùng cha,chuyện đó… để sau rồi nói..Cô nhìn cửa sổ cuối hành lang, ánh mặttrời đang dần lặn xuống, chân trời hồng rực. Chờ qua đêm đen, mặt trờilại dâng lên, sẽ là một ngày mới…

Tags: truyện Con Dâu Nhà Giàu online, Chương 63: Rốt cuộc không thể quay về. Truyện Con Dâu Nhà Giàu đã hoàn thành (full). Truyện mới cập nhật đầy đủ và liên tục. Đọc truyện online miễn phí trên điện thoại di động và máy tính bảng tại www.truyenhay.co

Bình luận

Chương 63