Dark?

Chương 1279

Xem giới thiệu truyện Con Dâu Trời Phú
A+ A-

10 phút sau, Dạ Cô Tinh like bài viết. “Diệu Thần của tôi đăng Weibo rồi?!”

“Bắt buộc phải đứng về phía Hàn Sóc rồi.” “Diệu Thần của tôi nói là cô bé ngoan, thì chắc chắn là ngoan thật.”

“Đồng ý với lầu trêи.”

“Ảnh hậu cũng đã like rồi, phải đồng ý thôi.”

Hướng gió xoay chuyển quá nhanh, toàn mạng từ trạng thái diss gần như chuyển sang trạng thái ủng hộ.

Rất nhiều anti-fan rơi rụng bớt. “Cao Tường! Cao Tường! Mau đến xem, chuyện này là sao?” Triệu Thu cầm di động lên lướt liên tục. Cô ta chỉ

mới đi pha một ly cà phê, sao cả thế giới đều biến đổi hết rồi vậy?” Anh ta nghe thấy, không thèm ngẩng đầu lên, “Đã thấy từ lâu.” “Sau này tôi sẽ không gọi anh là miệng quạ đen nữa.”

“Hử?”

Triệu Thu đi đến, vỗ vai anh ta: “Sau này, phải gọi là miệng hỷ thước, nói gì trúng đó.” “Ha ha… Tôi cảm ơn cô nhé!” “Lần này A Sóc được cứu rồi!” Cao Tường đồng tình gật đầu: “Đúng là được cứu thật.”

Có thể mời được hai ngọn núi lớn thế kia, vận may đúng là tốt hơn bình thường….

Điện ảnh Thế Kỷ.

Trương Hướng Dương thở phào nhẹ nhõm, nằm rũ rượi trêи ghế, kiểu như mất sức, cuối cùng đã có thể xoay chuyển cục diện rồi, có trời mới biết anh ta sắp mệt như chó.

Bình tĩnh lại, khôi phục cảm xúc, lấy di động ra, gọi vào một số. “Alo, Chu Tổng à, chuyện đã làm xong xuôi rồi.” “Ù.”

Đàm Hi vừa mới tắm rửa xong thì nghe thấy tiếng chuông di động. Cuộn khăn lông lên, ấn nút nghe máy: “Dao Dao à?”

“An An! An An!”

“Có chuyện gì? Cậu từ từ nói.”

“Tớ nói.” Nhiễm Dao thở hổn hển, “An An có động tĩnh rồi.” Ánh mắt Đàm Hi co lại, sau đó phát sáng lên, “Có ý gì?”

“Lúc nãy… An Diệu bỗng nhiên đăng Weibo ủng hộ Hàn Sóc. Sau đó Dạ ảnh hậu like bài viết. Ngoại trừ An An ra, tớ không thể nghĩ được còn có ai có thể thuyết phục được hai người này.”

Ngày hôm sau, đích thân Đàm Hi đi một chuyến đến tập đoàn Tinh Huy. “Chào cô, xin hỏi cô…”

“Tôi tìm Dạ Tổng.” Cô khựng lại, bổ sung thêm. “Dạ Huy Nguyệt.”

“Xin hỏi cô có hẹn trước không?”

Đàm Hi nhìn cô ta, ánh mắt trở nên hơi lạnh lùng: “Không có. Nhưng là một trong các cổ đông của Tinh Huy, tôi nghĩ mình vẫn có quyền đi lên một chuyến chứ, đúng không?”

Tiếp tân sửng sốt, đợi đến khi phản ứng trở lại thì cô đã đi xuyên qua cô ta, vào thẳng trong thang máy. Tầng 23, thư ký gọi vào số nội bộ. Dạ Huy Nguyệt: “Có chuyện gì?” “Dạ Tổng, Đàm Tổng đang ở bên ngoài.” Ánh mắt anh ta khựng lại: “Mời cô ấy vào.”

“Vâng.”

Thư ký đặt ống nghe xuống, mỉm cười: “Đàm Tổng, xin mời bên này.”

Đàm Hi đẩy cửa đi thẳng vào trong, cô đi thẳng đến trước mặt Dạ Huy Nguyệt, cũng không hề khách sáo làm gì… “An An đâu?” Đi thẳng vào vấn đề.

Dạ Huy Nguyệt nhìn cô gái trẻ tuổi có dáng vẻ hơi ngông nghênh ở trước mặt, nụ cười dần xuất hiện trêи môi, nếp nhăn nơi khóe mắt cũng lộ ra. Người đàn ông ngoài tuổi 40, sự nghiệp thành công, chững chạc chín chắn, là hình mẫu các cô gái trẻ yêu thích.

Huống hồ, nhan sắc người này cũng khá cao, có thể xưng là “ngọc thụ lâm phong“. Nhưng ánh mắt Đàm Hi vẫn bình thường, nhìn ông ta như nhìn không khí.

“Sao nào, vấn đề này rất khó sao?” Cô nhướng mày kiếm, làm tăng thêm vài phần lạnh lùng kiêu ngạo.

“Chẳng trách…” Dạ Huy Nguyệt khẽ cười. “Chẳng trách cái gì?” “Chắc trách An An có thể trở thành bạn với các cô, dù đang ở nghìn dặm xa xôi nhưng vẫn không quên giúp đỡ lẫn nhau.” Hai mắt Đàm Hi bỗng nhiên lóe sáng, hai tay chống lên mép bàn, cả người khẽ nghiêng về phía trước: “Thật sự là cậu ấy?”

“Nếu không thì sao nào, cô cho rằng còn có ai có thể thuyết phục nữ vương đại nhân và tiểu thái tử trong nhà chứ?”

Chắc chắn là nói đến Dạ Cô Tinh và An Diệu rồi. “Có thể nói cho tôi biết cậu ấy đang ở đâu không?”

“Tỉnh Thanh.”

“Cậu ấy đi đến đó làm gì?” Đàm Hi thấy khó hiểu.

Tỉnh Thanh thuộc khu vực cao nguyên, hoàn cảnh nghèo nàn, khí hậu cũng rất khắc nghiệt. “Du lịch, tiện thể ngồi thiền.”

Khóe môi Đàm Hi co giật. “Sao nào, không tin à?” Nụ cười của Dạ Huy Nguyệt không đổi.

“Nó nhờ tôi chuyển lời, kêu các cô không cần lo lắng. Nó sẽ chăm sóc tốt cho bản thân.”

Đàm Hi đến vội vàng, ra đi cũng vội vã. Dạ Huy Nguyệt lắc đầu, bày ra vẻ mặt bó tay: “Giới trẻ bây giờ, nói một đồng nghĩ một nẻo thế nhỉ? Một đứa hai đứa, đứa nào cũng đều không đáng tin.”

Có được đáp án mình cần, cục đá nặng trĩu trong lòng Đàm Hi tan biến.

Cho dù An An đang ở đâu, chỉ cần bình yên là được. Cô gọi điện thoại báo cáo tình hình cụ thể cho Nhiễm Dao, đầu dây bên kia cũng cảm thấy nhẹ nhõm đi rất nhiều.

“Cảm ơn trời đất…”

Năm xưa, An An bỗng dưng thôi học, ra đi nhanh gọn dứt khoát, khiến Nhiễm Dao chẳng hề có một chút chuẩn bị nào.

Rõ ràng trước đây mọi thứ vẫn tốt đẹp, sau đó một người xảy ra chuyện, hai người xảy ra chuyện, người thứ ba cũng như thế, nói tan rã là tan rã, nói đi là đi. Đàm Hi: “Gọi điện thoại cho Hàn Sóc, kêu cậu ấy đừng trốn nữa mau trở về ngay.” Nhiễm Dao: “Ừ.”

Tags: truyện Con Dâu Trời Phú online, Chương 1279. Truyện Con Dâu Trời Phú đã hoàn thành (full). Truyện mới cập nhật đầy đủ và liên tục. Đọc truyện online miễn phí trên điện thoại di động và máy tính bảng tại www.truyenhay.co

Bình luận

Chương 1279