Dark?

Chương 85: Bình diện

Xem giới thiệu truyện Cực Hạn
A+ A-
Tuy những người này chức nghiệp khác nhau, biểu cảm khác nhau, nhưng lại có một điểm giống nhau .

Bọn họ đều là hồng danh. Hơn nữa vô cùng hồng, làn gió sâu kín kia thổi
đến, vài người như vậy đứng sâu trong rừng rậm âm u, nhìn thấy đúng là
hơi ghê người, lỗ chân long cũng run run. Không cần nói nhiều hồng danh
như vậy đứng cùng nhau, ngay cả khi luyện cấp bình thường gặp một hồng
danh, Diệp Hiểu Hạ cũng cúi đầu bước nhanh đi, mà giờ bỗng chốc nhìn
thấy nhiều hồng danh như vậy tụ tập ở chỗ này, cô nhịn không được hô hấp dồn dập.

Diệp Hiểu Hạ xác nhận mình cũng không quen bọn họ, cô
ngửa đầu nhìn Tố đứng ở phía trước, cũng không nhìn thấy vẻ mặt của anh, chẳng lẽ là anh quen hả ?

Trong lúc nhất thời, hai bên không ai
nói chuyện, làn gió sâu thẳm kia không ngừng thổi tới, khiến Diệp Hiểu
Hạ nhịn không được cảm thấy toàn thân nổi da gà. Này, không khí này thật là quá kì lạ. Trái tim không an phận của cô đột nhiên bắt đầu kịch liệt nhảy lên, sắp xảy ra chuyện gì sao?

“Tổ chức Huyết tinh tinh
lọc?” Một lát sau, Tố mới chậm rãi mở miệng, giọng nói như giếng sâu
không dao động, cũng không có cảm xúc đặc biệt, giống như trước mặt
chẳng phải hồng danh làm cho người ta kinh hoảng gì, mà là không khí nơi hoang vu mà thôi.

“Nha, có thể được cao thủ số một số hai trên
bảng xếp hạng nhận ra, tổ chức huyết tinh tinh lọc chúng tôi thật đúng
là có mặt mũi !” Người cầm đầu nói chuyện là một đao khách nam, anh ta
giống với Túy Lí Khêu Đăng ở chỗ khiêng một thanh kiếm thật to, lúc này
đang nhếch môi lộ ra hàm răng trắng tuyết, cười khoái trá.

“Năm ánh sáng giữa hè?”

Tố không chút hoang mang nói ra tên một công hội, lúc này đao khách cầm
đầu kia hơi sửng sốt, sau đó lại cười ha hả nói với những người khác:
“Đây cũng không phải tôi nói .”

Mấy chục hồng danh đi theo anh ta biểu cảm khác nhau cười cười, xem như xác nhận đáp án của Tố.

“Vì sao không hạ thủ dọc đường đi?”

“Tuy chúng tôi là hồng danh, nhưng là hồng danh cũng có điểm mấu chốt của
hồng danh. Tổ chức huyết tinh tinh lọc chúng tôi là có quy định, tuy
nhận mối làm ăn, nhưng, chuyện đánh lén chúng tôi sẽ còn không làm.” Đao khách xoa xoa cằm, tươi cười có vẻ rất chân thành.

Tố chỉ là
lẳng lặng nhìn đao khách này, lặng im không nói, sau một lúc lâu, anh
cúi đầu, nhẹ nhàng phất phất thân kiếm, không chút để ý nói: “Mục đích.”

“Giống như ủy thác, chúng tôi muốn luân bạch hai người.” Đao khách có dáng vẻ
vô cùng buồn rầu, thở dài một hơi: “Đây đúng là một nhiệm vụ khó khăn.”
Nhưng rất nhanh sau đó anh ta lại bày ra khuôn mặt tươi cười: “Nhưng con người của tôi cố tình thích nhiệm vụ có tính khiêu chiến, chuyện cao
thủ số một số hai trên bảng xếp hạng bị tổ chức huyết tinh tinh lọc luân bạch, vừa nghĩ đã nhịn không được nhiệt huyết sôi trào!”

Tố
ngoéo khóe miệng một cái, mũi kiếm chỉ xuống mặt đất, nói với Diệp Hiểu
Hạ trong đội ngũ: “Đi phía sau tôi, theo sát sau tôi.”

Khi Diệp
Hiểu Hạ nghe thấy những người này là do công hội Năm ánh sáng giữa hè
phái tới, cũng đã nghĩ chuyện này có quan hệ với Ái Nhân Tử Tước, nhưng, dựa vào năng lực của cô thật sự không có khả năng đối chiến với những
người này, biện pháp tốt nhất lúc này là đi theo sau Tố.

Thấy Diệp Hiểu Hạ đến sau lưng mình, Tố không do dự, lập tức chạy về phía đám hồng danh kia.

Chỉ một thoáng, trong rừng cây đao quang kiếm ảnh hiện lên, tiếng chém giết nhiều vô kể. Những người này vốn có năng lực thực chiến rất mạnh, hơn
nữa đều là cao thủ hiếm có, dù tính là Tố chuyên tâm đối mặt, cũng không thể chiếm lợi thế gì, huống chi lúc này anh còn phải thời thời khắc
khắc che chở Diệp Hiểu Hạ, lại càng có vẻ giật gấu vá vai, bị công kích
trúng vài cái, giá trị sinh mệnh cũng rơi xuống không ít.

Diệp
Hiểu Hạ thấy thế cục như vậy thì bối rối, cô vừa giúp đỡ công kích, vừa
nhét một ít hồng cho Tố, thuận tiện lại nhét hai viên Mông Hãn dược cho
anh nói: “Bôi Mông Hãn dược này lên thân kiếm, tuy tôi không biết dùng
như vậy có hiệu quả không, nhưng đành chữa ngựa chết thành ngựa sống
thôi.”

Tố mới vừa nhận dược, đã thấy Diệp Hiểu Hạ đã bị một dòng
khí cường đại kéo ra khỏi vòng bảo hộ của mình, không khỏi hơi kinh hãi, quay đầu nhìn lại, thì thấy một đạo pháp gia cầm pháp trượng trong tay
đứng cách đó không xa không ngừng niệm chú.

Diệp Hiểu Hạ chỉ cảm
thấy ngực của mình bị cái gì đột nhiên đẩy mạnh, cô căn bản ngay cả ổn
định cũng không có khả năng, trực tiếp lung lay lui lại vài bước. Mắt
thấy sắp ngã lên một tượng đá , Diệp Hiểu Hạ cuống quít vươn tay muốn
nắm tượng đá kia, không nghĩ tới trước ngực chợt lạnh, giống như sức lực toàn thân đều bị rút ra vậy.

Trong lúc nhất thời, hình như tất
cả tiếng động rời xa cô, cô trợn to mắt nhìn trước mặt xuất hiện một tên song đao khách, hắn vểnh vểnh lên khóe miệng, hơi nghiêng người qua,
ngón tay vừa động, rút thanh chủy thủ cắm trong ngực cô ra.

Huyết khí dâng lên, Diệp Hiểu Hạ chỉ cảm thấy trong cổ họng đột nhiên ngọt
ngấy lên, hé miệng muốn hít một hơi, không nghĩ đến một ngụm máu màu đỏ
tươi văng lên tượng đá kia.

Tiếp theo, cô chỉ phát hiện trước mắt là một mảnh ánh sáng trắng chói mắt, lập tức mất đi tri giác.

Máu lưu thông như mất một năm dài, cũng có lẽ chỉ qua trong nháy mắt thôi,
lúc này Diệp Hiểu Hạ giống như đánh mất nhận thức, cô chỉ biết ngốc
nghếch nhìn trước mắt.

Hình như đó là một mảnh màu lam rất cao
rất cao, giống như có thể nhiễu giọt nước màu lam xuống, thấp thoáng
trong một mảnh cây cối xanh um tươi tốt, có vẻ xinh đẹp như vậy. Chung
quanh cực kỳ yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng gió thổi qua lá cây lưu lại
lã chã, trừ cái này ra cái gì cũng không có.

Không đúng ! Trong
giây lát Diệp Hiểu Hạ ý thức được chuyện gì, cô vội vã ngồi dậy, nhìn ra xung quanh. Vừa nãy rõ ràng là có hồng danh đến khiêu khích Tố, nói là
muốn luân bạch mình và Tố , sao giờ lại yên tĩnh như vậy? Bốn phía xung
quanh quả thật là rừng cây lúc nãy, nhưng vì sao một người cũng không
có?

Trong lòng Diệp Hiểu Hạ kích động một trận, vội vàng đứng
lên, tiếp tục nhìn bốn phía xung quanh, quả nhiên không có… Khi chuyển sang nhìn ra sau lưng, Diệp Hiểu Hạ ngây ngẩn cả người, ngay chỗ cô vừa nằm lúc nãy, cô thấy Tố và một đám hồng danh đang đối chiến, tuy rằng
trên người anh bị thương không ít, nhưng, đám người kia cũng không có
chiếm lợi gì.

Cũng không kịp nghĩ nhiều, Diệp Hiểu Hạ nhanh chóng chạy về phía Tố, vừa chạy vừa quăng ra một “Băng sương đầy trời” . Chỉ
tiếc pháp thuật của cô còn chưa ngâm xướng xong, cả người cô đã đụng vào một mặt phẳng rất co dãn, tiếp theo, cô phát hiện cả người mình bị bắn
ra ngoài, pháp thuật cũng bị đánh gãy .

Đây đến cùng là chuyện
xảy ra gì? Diệp Hiểu Hạ ngồi dưới đất ngây ngẩn cả người, rõ ràng Tố
ngay phía trước mà, vì sao chứ ? Vì sao không đi qua được ? Cô lại đứng
lên, lúc này không dám chạy về phía trước nữa, chỉ dám chậm rãi đi một
chút, càng về phía trước một chút.

Bỗng nhiên, cô dán lên một mặt phẳng.

Đây quả nhiên là một cái mặt phẳng, một mặt phẳng giống như thủy tinh, nó
chắn trước mặt Diệp Hiểu Hạ, dù cô gõ vào nó, thi hành pháp thuật cũng
vậy, không có thương hại gì đến mặt phẳng trong suốt này, thậm chí còn
bắn ngược tất cả pháp thuật cô đánh vào nó trở lại, nếu không phải Diệp
Hiểu Hạ chạy mau, nói không chừng đã trúng đòn vài lần.

Bên kia
tường thủy tinh, Tố và mười mấy hồng danh chiến đấu càng kịch liệt. Tuy
Tố không ngừng tìm kiếm Diệp Hiểu Hạ, nhưng chuyện này cũng không ảnh
hưởng đến thao tác xuất sắc của anh, trong hồi chiến đấu lấy một đánh
nhiều này, anh dùng ưu thế sắc bén tuyệt đối giữ vững thế thượng phong.
Nhưng mục đích của anh hình như cũng không muốn tánh mạng những người
này, chỉ là khiến những người này té trên mặt đất sau đó không tiếp tục
đánh nữa.

Nhưng mà, những người té trên mặt đất kia… Dáng vẻ thật sự khiến cho người ta cảm thấy quen thuộc.

Hình như là triệu chứng trúng Mông Hãn dược, thì ra người kia thật sự vẽ
loạn Mông Hãn dược lên thân kiếm… Diệp Hiểu Hạ vừa miên man suy nghĩ,
vừa dùng sức lắc đầu, không đúng không đúng, giờ không phải là lúc nghĩ
chuyện này, chuyện quan trọng lúc này là, cô phải đi qua thế nào?

Rốt cục Tố cũng đánh xong, trong rừng cây xanh biếc sâu thẳm, nằm một đám
người mặc đồ đỏ, không khí này muốn nói có bao nhiều kì lạ thì có bấy
nhiêu kì lạ. Mà giữa đám người đồ đỏ này: ngay trung tâm, có một hắc y
kiếm khách đang đứng, có vẻ càng kì lạ hơn.

Thậm chí trong nháy mắt Diệp Hiểu Hạ cảm thấy đây quả thực có thể trở thành một hình ảnh kinh điển trong bộ phim kinh dị nào đó.

Hình như Tố bị thương rất nặng. Anh vừa hướng đổ vào miệng mấy viên thuốc bổ huyết, vừa ôm bụng, nhưng vẫn có thể thấy máu tươi từ chảy ra giữa khe
hở. Sắc mặt của anh hơi tái nhợt, biểu cảm vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng
đôi con ngươi tối đen kia có thêm vài phần nói không rõ là gì. Hắn vừa
đi tới phía Diệp Hiểu Hạ, vừa kêu gì đó.

Diệp Hiểu Hạ nghe không
được giọng nói của anh, nhưng nhìn khẩu ngữ của anh không khó nhận ra,
đang kêu tên của mình. Trong lòng cô nóng lên, dùng sức gõ “Thủy tinh”
hơn nữa lớn tiếng trả lời: “Tố! Tôi ở đây này! !”

Nhưng Tố lại
hồn nhiên không biết, anh chỉ vừa ôm miệng vết thương nhìn quanh bốn
phía, vừa la tên Diệp Hiểu Hạ, càng ngày càng đến gần .

Cuối cùng, anh dừng bước chân, đứng ở nơi đó.

Diệp Hiểu Hạ đứng sau “Thủy tinh” trước mặt Tố, động tác gõ thủy tinh càng
trở nên mãnh liệt. Nhưng, dù cô gọi thế nào, gõ thế nào, Tố giống như
căn bản không nhìn thấy cô vậy.

“Ha ha, đừng phí sức nữa, anh ta
nhìn không thấy cô .” Một giọng nói mềm mại truyền đến từ phía sau Diệp
Hiểu Hạ, khiến cô phải xoay người lại nhìn. Chỉ thấy dưới bóng cây cách
đó không xa có một cô gái cực xinh đẹp đang đứng, tuy dung mạo của cô
không phải độc nhất vô nhị, nhưng trên người tản ra một loại quyến rũ
xinh đẹp không thể kháng cự.

Cô mặc quần áo màu đen, quần lụa
mỏng gắt gao dán trên người, vòng quanh đường cong tốt đẹp của cô, một
đầu tóc dài đen thùi vén lên, cố định bằng một trâm cài ngọc bích, mà
trên cánh tay giống như bạch ngọc kia cầm một tẩu thuốc dài mà tinh xảo
màu vàng kia. Cô đưa cái tẩu kia đến cánh môi đỏ như máu của mình hút
một ngụm thật sâu, phun sương khói ra, cười ôn nhu trong làn khói mờ mịt : “Kêu lớn tiếng như vậy, anh ta cũng không nghe thấy .”

Tags: truyện Cực Hạn online, Chương 85: Bình diện. Truyện Cực Hạn đã hoàn thành (full). Truyện mới cập nhật đầy đủ và liên tục. Đọc truyện online miễn phí trên điện thoại di động và máy tính bảng tại www.truyenhay.co

Bình luận

Chương 85