Diệp Lăng Thiên nghe xong gật đầu một cái, sau đó hỏi Tổng giám đốc chi nhánh công ty ở thành phố Y: “Anh cho tôi biết chương trình chuẩn bị cho ngày mai thế nào.”
“Chúng ta vốn định chuẩn bị chương trình ngày mai rất đơn giản, đầu tiên là đến trụ sở công ty chúng ta, cử hành nghi thức giật khăn mở bảng khai trương, do tổng giám đốc Diệp tự làm, sau đó chủ trì một buổi họp, do tổng giám đốc Diệp phát biểu, tuyên bố thành lập công ty.
Sau đó sẽ chạy tới căn cứ huấn luyện của chúng ta, cử hành nghi thức giật khăn mở bảng tiếp.
Chỉ đơn giản như vậy, cũng đơn giản nhất theo ý của anh.” Tổng giám đốc chi nhánh công ty ở thành phố Y nói.
Nghe đến chỗ này, thư kí của Lục Oánh nhíu mày.
“Thời gian cụ thể là mấy giờ?” Diệp Lăng Thiên suy nghĩ một chút hỏi.
“Nghi thức bên công ty dự kiến bắt đầu lúc chín giờ sáng.
Ở căn cứ thì không cố định, khi nào anh tới được thì cử hành.”
Diệp Lăng Thiên đốt một điếu thuốc, rút ra, sau khi hút nửa điếu, Diệp Lăng Thiên nói: “Như vậy đi, ngày mai lễ giật khăn để ở cơ sở huấn luyện luôn đi, cơ sở huấn luyện treo hai bảng, một bảng công ty, một bảng của cơ sở huấn luyện, đến lúc đó do Tổng giám đốc Lục tự mở màn.
Địa điểm thì phải trải thảm đỏ, hoa tươi, băng lụa màu nhiều làm một chút, cái này sáng mai đi sắp xếp ngay, thời gian kịp lúc anh ta tới.
Đầu tiên tiến hành nghi thức mở màn nhỏ, sau đó là tổng giám đốc Lục phát biểu, cuối cùng tổ chức duyệt binh đơn giản.
Theo tôi biết, các người nhân viên công ty chi nhánh thành phố Y phần lớn đều là quân nhân giải ngũ, hơn nữa đã huấn luyện có một thời gian, ngày mai sẽ để họ lên hết, mặc đồ anh ninh mới nhất của ta, mang vũ khí, làm cho uy vũ một chút, ở trong thao trường duyệt binh.
Sau đó là thời gian biểu diễn, tất cả những ai có kĩ năng đặc biệt cho lên sân khấu biểu diễn hết, như là tán thủ lợi hại thì biểu diễn tán thủ, ai khỏe thì thể hiện sức khỏe, tóm lại chỉ có một mục đích, muốn cho tất cả mọi người thấy chất lượng nhân viên công ty bảo vệ của ta, để tất cả mọi người đều sốc.
Tất cả chuyện này để Trần Tuấn Lương tự lo liệu, lát nữa ]DǛXo_Ÿw¢_²Ú±õT—{¬ªH7Ý3″ÐöÑkâ¾ÏìÜ‘‘¾5ÐÕHÁßPË»•qå7þ`NƒG IÈ3rdBУÓq&.§!{.U ¼oE:mtº;båfj«1Þ@`àõ¸’`j¼¬§1 ñPfÅá 1´‡¦¥]~BìÑFª¸î w•èÇ]JBw?–[Ì1Dˆ÷bࢨ³tð5ïñȺui°¡ÆÕ:!ÁžîDäô0Wb×ovìÝÎÚüXscJ¡X oLÕ*°8Œ— föAÊûñ–6D…ߤ“*ÿˆfÕpu¼Ç‹³ã*Æü»*@ynïY¼‹ø[GYÝN€ÇÕ%æXZ¶‰ËÝêáïÉo%]4È…çGÊOy´žî• –^‹ÕV «wö+dsgJòLÀŒ»©¯Ë3ûü9;´à?³¼çÙNY+ßõE p›ƒ • £gBÖ‰óÖ ÚJž:þ¬Õ”ÍX×l®>•ÿ‹Y=(uœcÃ8·ÓgYlëâáô‚ØbÈQ¸b`óx©ê‹CÓÖÑÝé/£„¡æà¦üNØJã(î„ž_œÃ†À§ˆùóì»ë*âTê-ׇn—Üÿ26ù^2ù”íØ^bhƒv¿çÉ%“f1ªóLî0!÷û[Má»i ngÆ°á»i bà n bạc chú ý Ä‘iểm nà y.
Ngoà i ra, thÆ° kÃ, lát nữa tôi sẽ gặp Tổng giám đốc Lục, xem có thể thông qua quan hệ của cô ấy má»i má»™t số lạnh đạo của thà nh phố Y tham gia không, nhÆ° váºy thì cà ng tá» ra công ty chúng ta không tầm thÆ°á»ng.
NhÆ° váºy Ä‘i, lúc sắp xếp má»i ngÆ°á»i bố trà cho tôi má»™t và i ghế VIP, để lãnh đạo ngồi.
Ngoà i ra, thÆ° kà nà y, tôi có chuyện nà y để cô là m má»™t chút, chÃnh là tất cả ký giả tá»›i tham dá»± hoạt Ä‘á»™ng nà y, sau khi hoạt Ä‘á»™ng kết thúc thì tặng há» lì xì cùng vá»›i túi quà gì đó.
Chúng tôi ở đây Ä‘á»u chÆ°a là m những việc nà y, cho nên bá»n há» sẽ là m không được chu toà n, ngoà i ra còn những lãnh đạo nữa, có phải nên tặng há» quà lÆ°u niệm hay không, có phải má»i hỠăn cÆ¡m không, chuyện nà y chắc cÅ©ng phải để cho cô sắp xếp.”
“Chuyện nà y không thà nh vấn Ä‘á», tôi sẽ sắp xếp các nhân viên của táºp Ä‘oà n Äại ÄÆ°á»ng là m việc ở thà nh phố Y tá»›i là m, bá»n há» thÆ°á»ng xuyên sắp xếp hoạt Ä‘á»™ng thế nà y, đối vá»›i bá»n há», chuyện nà y cÅ©ng không khó.”
“Váºy là được rồi, nhÆ° váºy Ä‘i, cứ dá»±a theo sắp xếp nà y mà là m.
Tôi không cần biết má»i ngÆ°á»i tốn bao nhiêu sức lá»±c, tóm lại ngà y mai tôi chỉ cần kết quả, nếu nhÆ° gặp phải vấn Ä‘á» gì không giải quyết được, cứ gá»i cho tôi, có thể giải quyết thì tốt nhất không cần gá»i.
Äược rồi, Ä‘i Ä‘i.” Diệp Lăng Thiên sau khi nói xong quay ngÆ°á»i rá»i khá»i cách sạn, và o trong siêu thị đối diện khách sạn mua hai bao thuốc, sau đó lại trở vá» khách sạn.
Diệp Lăng Thiên trở lại mình phòng, ngồi trên sofa nhìn ti vi má»™t hồi, sau đó nháºn được Ä‘iện thoại của Lục Oánh, Ä‘i tá»›i phòng Lục Oánh.
Lúc tá»›i phòng thì Lục Oánh Ä‘ang mặc má»™t bá»™ quần áo ngủ ngồi ở cạnh bà n ăn rót rượu vang, trên bà n bà y năm sáu món, rượu vang là Diệp Lăng Thiên để cho Ä‘Æ°a tá»›i, anh biết Lục Oánh thÃch uống rượu vang.
“Không tệ, tốc Ä‘á»™ nhanh tháºt.” Diệp Lăng Thiên nhìn thức ăn nói.
Thá»i gian nà y có thể mang thức ăn nhanh lên nhÆ° váºy hÆ¡n nữa còn Ä‘Æ°a đến phòng đúng là rất nhanh.
||||| Truyện Ä‘á» cá»: Cô Gái Nhá» Bị Cầm Tù |||||
“Ä‚n cùng tôi chút Ä‘i.” Lục Oánh Ä‘Æ°a má»™t ly rượu cho Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên cÅ©ng không khách sáo, ngồi xuống cạnh bà n ăn, uống má»™t há»›p rượu, cầm Ä‘Å©a bắt đầu ăn, vừa ăn vừa nói vá»›i Lục Oánh sắp xếp của mình, cuối cùng nói: “Tôi có má»™t ý tưởng, nếu chị muốn nghi thức khai trÆ°Æ¡ng nà y có sức ảnh hưởng lá»›n, nhÆ° váºy việc thiếu sá»± tham gia bên phÃa chÃnh phủ và chÃnh quyá»n cÅ©ng ảnh hưởng tá»›i hứng thú kha khá, không có sá»± tham gia của chÃnh phủ thì sẽ có khác biệt lá»›n vá»›i thá»±c lá»±c thể hiện.
Cho nên, ý của tôi là chị xem sá» có thể dùng tầm ảnh hưởng của mình má»i má»™t số lãnh đạo tham gia hay không.”
Lục Oánh ngẩn ngÆ°á»i, thoải mái nói: “à tưởng của anh rất tốt, ừm, đúng váºy.
Äược, anh cứ ăn, tôi gá»i mấy cuá»™c Ä‘iện thoại.” Lục Oánh nghe xong sau đó Ä‘i và o trongÌBÃE“½êQ”omkÅ’ÚÅR[Ùÿ.
Bình luận