Dark?

Chương 318: Khương Đông Vũ bày tỏ lòng trung thành

A+ A-
Mắt Thanh Thần chớp chớp, vuốt cằm suy nghĩ những lời này của Vệ Giới. Đợi khi hắn hiểu được hàm ý, đồng tử đột nhiên co lại.

“Không, không phải chứ? Thất ca, chẳng lẽ ý của huynh là, thất tẩu của ta rất phi thường, ngay cả hình thể cũng có thể thay đổi?”

Vệ Giới không tự chủ được nghĩ đến mấy người có hình thể và hình dáng tương tự nhau. Khi xếp những người này lên một chỗ, khóe môi hắn bỗng dưng lộ ra một độ cong khiến người ta sởn gai ốc.

“Đúng hay không đúng, rất nhanh là có thể biết được rồi!”

“Thất ca, lời này của huynh có ý gì? Dù thất tẩu có thể thay đổi được hình dáng thì, thì… Tóm lại là cũng không thể thay đổi được hoàn toàn đâu chứ? Từ nước Tư U chúng ta đến Bất Dạ thành phải đi mất một tháng, giờ mới qua nửa tháng, chỉ sợ thất tẩu vẫn đang trên đường đến đó!”

Vệ Giới không trả lời hắn mà lại đứng dậy rời đi.

Khi thân ảnh của hắn sắp biến mất ở cửa ra vào, âm thanh lạnh buốt như đêm tối đột nhiên vang lên: “Cho tổ một rút về đây!”

Thanh Thần há to miệng, đang định nói chuyện thì Vệ Giới đã đi liền một mạch.

Để lại Thanh Thần thẫn thờ, ngơ ngác nhìn phương hướng Vệ Giới rời khỏi, cố gắng nghĩ xem mình đã bỏ lỡ cái gì trong cuộc nói chuyện vừa rồi.

***

Trong Cần Chính điện, Khâu Thành cầm tin tức vừa mới truyền tới vào, thấy Vệ Du Sâm đang ngồi bên bàn tốc ký, nói khẽ: “Khởi bẩm hoàng thượng, chỗ Kim Vũ Vệ vừa mới truyền lên một phần sổ con.”

Vệ Du Sâm không ngẩng đầu lên nói: “Nói.”

Khâu Thành mở quyển số con ra, tin tức chiếu vào mắt làm ông ta hơi giật mình, sau đó khó hiểu nhìn Vệ Du Sâm: “Hoàng thượng, chuyện này…?”

“Trên đó nói gì?” Vệ Du Sâm nhấc mắt, lạnh nhạt nhìn ông ta, thờ ơ hỏi một câu.

Khâu Thành mấp máy môi, che giấu sự kinh ngạc vì nội dung của sổ con, bình tĩnh trả lời.

“Bẩm hoàng thượng, trên này viết toàn bộ sự kiện của Thượng Quan Tình Hi từ khi nàng sinh ra đến nay. Trọng điểm là nàng ấy đúng là có bệnh tim bẩm sinh, cũng có đại phu xem qua cho nàng ấy, nàng ấy không sống được quá mười tám tuổi.”

“Từ khi nàng ấy sinh ra đến nay đã bị một cao nhân đưa đi, trước năm tuổi thì trống rỗng, không tra được. Sau năm tuổi, thường thường sẽ trở về nhà, mà mục đích trở về cũng chỉ vì lộ mặt trong các buổi yến hội đặc biệt.”

“Xem xét kỹ thì những năm này nàng ấy tham gia yến hội, tuy ít nhưng không phải không có thu hoạch. Đệ nhất tài nữ Thượng Quan Tình Hi, thanh danh bệnh mỹ nhân cũng từ đó mà ra. Thượng Quan Tình Hi năm nay mười hai tuổi, từ sau khi tròn mười hai tuổi thì đã mời đại phu chuyên về phụ khoa đến thăm khám. Là bởi Thượng Quan Tình Hi trời sinh có thể chất cung hàn, không dễ thụ thai. Nói là bản thân nàng ấy cảm thấy hứng thú chứ thật ra là bệnh lâu thành y, muốn tự mình trị khỏi chứng cung hàn.”

Nghe đến đó, Vệ Du Sâm đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt mang theo nghiêm túc trước nay chưa từng có.

“Ngươi nói nàng ta trời sinh bị cung hàn? Thậm chí tim cũng có vấn đề? Những thứ này đều đã tra kỹ chưa?”

“Bẩm hoàng thượng, tin tức đều là do Kim Vũ Vệ tự mình đi điều tra, không sai được.”

Vệ Du Sâm hơi nhíu mày, cung hàn trời sinh, còn cả bệnh hiểm nghèo là tim bẩm sinh. Bị bệnh nặng như vậy, khó trách nàng ta lại yếu đuối đến thế. Đúng là có bộ dáng gió thổi liền ngã. Bảo sao trước kia, khi hắn ta đề cập đến Thượng Quan Tình Hi với Thượng Quan Hạo, Thượng Quan Hạo có bộ dáng đau khổ đến vậy.

Càng làm hắn ta kinh ngạc đó là khi vừa mới nói đến chuyện cho Thượng Quan Tình Hi tiến cung, Thượng Quan Hại lại trả lời là muốn thương lượng với Thượng Quan Tình Hi rồi mới định đoạt được. Nhưng sau đó hắn ta không nhắc tới, Thượng Quan Hạo cũng không chủ động đề cập đến chuyện này nữa.

Rồi Thượng Quan Tình Hi nói gần nói xa tiết lộ nàng ta cũng không nguyện ý. Thậm chí nàng ta còn để lộ việc mình không còn sống lâu nữa, vốn hắn ta không tin, nhưng bây giờ…

“Không tra ra được người năm đó mang nàng ta đi sao?”

Sau khi Khâu Thành xác nhận thì lắc đầu nói: “không tra được, thậm chí ngay cả khi năm tuổi đó, nàng ấy đi nơi nào cũng không rõ. Người của Thượng Quan gia cũng không biết. Hỏi đến thì đều dùng lí do ‘ý của sư phụ’ để lấp liếm cho qua.”

Vệ Du Sâm cau mày hơi dựa vào ghế, đăm chiêu nhìn làn khói bay nhè nhẹ trong lư hương, đáy mắt âm nhu dần hiện ra một tia lạnh lẽo.

“Sao lại trùng hợp như vậy? Lại là sư phụ, lại là cung hàn, lại là bệnh tim. Hết lần này đến lần khác lại đến năm mười hai tuổi. Rồi lại còn thu được nhiều danh tiếng đến vậy. Thậm chí ngay trong hậu cung cũng được biết đến. Thượng Quan Tình Hi thật sự chỉ đơn giản như vậy sao?”

Vốn nữ nhân này chưa khiến hắn ta có bao nhiêu hứng thú, chỉ có điều phụ thân của nàng là Thượng Quan Hạo, mà những năm nay Thượng Quan Hạo có thể đứng vững gót chân giữa hắn ta và Vệ Giới, lấy được những thành tích không tầm thường, điều đó đã đủ chứng minh người này rất giỏi.

Càng khiến hắn ta yên tâm đó là gia thế của Thượng Quan Hạo trong sạch, không có những liên lụy nào khác, mà nữ nhi duy nhất của ông lại có thân thể gầy yếu.

Hiển nhiên, lợi dụng người như vậy sẽ rất thuận lợi. Nhưng hắn ta vạn lần không ngờ, khi hắn ta không có hứng thú gì, chỉ thuận miệng nhắc tới, Thượng Quan Hạo chẳng những không sốt sắng mà còn cho hắn ta thái độ “ngươi không hỏi thì ta coi như không biết”.

Giờ hắn ta đã có hứng thú lại điều tra được kết quả như vậy.

Không dễ thụ thai?

Ha ha, chẳng lẽ, không dễ thụ thai có ảnh hưởng rất lớn với một hoàng đế?

Không, Vệ Du Sâm hắn cũng không phải là không có con nối dõi, lại không phải không có những nữ nhân khác. Làm gì có chuyện sẽ gửi gắm chuyện con nối dõi lên người một thiếu nữ mới chỉ có mười hai tuổi chứ?

Trái lại, Vệ Du Sâm cảm thấy chuyện Thượng Quan Tình Hi không dễ thụ thai khiến hắn ta khá hài lòng.

Nhưng dùng lí do này từ chối hắn ta thì quá qua loa rồi.

Lại nói đến chuyện mười tám tuổi, bây giờ Thượng Quan Tình Hi mới có mười hai tuổi, đến mười tám tuổi còn sáu năm, ai biết trong sáu năm này sẽ xảy ra biến cố gì không?

Từ mười hai tuổi đến tuổi cập kê, còn ba năm nữa, ba năm này cũng là một khoảng cách lớn.

Toàn bộ Tư U là quốc gia của hắn ta, hắn ta muốn dạng nữ nhân nào chẳng được chứ?

Nhưng Thượng Quan phủ hết lần này tới lần khác làm hắn ta mất mặt, đều này khiến cho người trước giờ luôn cường thế là Vệ Du Sâm rất bất mãn.

Đặc biệt là, làm một tiểu thư khuê các, những gì Thượng Quan Tình Hi trải qua quá khó mức tưởng tượng.

Người năm đó đưa nàng đi, rốt cuộc là ai?

Theo bản năng, trong đầu Vệ Du Sâm hiện lên cảnh từ chối quyết liệt của Thượng Quan Tình Hi hôm ấy.

Một nữ tử trong khuê phòng chưa bao giờ gặp hắn ta, chẳng những không sợ hắn ta mà thái độ lại kiêu căng ngạo mạn như vậy.

Tuy nhìn nàng ta có vẻ ngây thơ vô tội nhưng hắn ta cảm nhận rõ được sự kháng cự của nàng ta với mình.

Lúc này trong con mắt âm nhu tràn đầy lãnh ý, đứa trẻ này vì không muốn tiến cung nên mới phản kháng hắn ta sao?

Với kinh nghiệm của Vệ Du Sâm, Thượng Quan Tình Hi không hề đơn giản như hắn ta thấy, chỉ bằng những lời đồn đại đột nhiên nổi lên, chỉ bằng một đứa trẻ mười hai tuổi như nàng ta có thể kinh động thái hậu và Trân phi trong hậu cung. Thậm chí, ngay cả Hi phi từ trước tới nay không hỏi thế sự cũng đứng ra nói giúp cho nàng ta, điều này khiến Vệ Du Sâm buộc phải dò xét tâm tư của nàng ta.

Nhưng kết quả như vậy không hề khiến hắn ta thấy thỏa mãn, thậm chí hắn ta còn cảm thấy, bọn họ có thể điều tra được những thứ này là do có người cố ý phơi ra ngoài sáng.

Vệ Du Sâm cầm lấy tin tức trong tay Khâu Thành, đọc từng chữ từng chữ, nhìn đến dòng cuối, khóe môi hắn ta nhếch lên một vòng cung lạnh lùng nghiêm nghị đến chính hắn ta cũng không nhận ra.

“Đi, tiếp tục điều tra, trẫm không muốn những tin tức mà ai cũng có thể tìm được này, các ngươi hiểu chưa? Hơn nữa, theo dõi Thượng Quan phủ cho trẫm, nhất là nhất cử nhất động của Thượng Quan Tình Hi, phải báo cáo lại thường xuyên cho trẫm.”

Khâu Thành cúi đầu, lĩnh mệnh rời đi.

Sau khi ông ta đi, Vệ Du Sâm đột nhiên nặng nề ngã lên ghế rồng, Lưu Thạch vội vàng ngâm một cốc trà nóng cho hắn ta, đi ra đằng sau hắn ta, bắt đầu nhẹ nhàng xoa bóp thái dương của hắn ta.

“Hoàng thượng, ngài nghi ngờ Thượng Quan tiểu thư sao?”

Vệ Du Sâm nhắm mắt lại, đôi môi mỏng nhếch lên đường cong vô tình: “Bất luận nghi ngờ ai thì họ đều có điểm đáng ngờ cần phải tìm hiểu. Thượng Quan Tình Hi, ha ha, sao lại khéo như thế? Hài nhi bên này vừa bị phán tử hình, bên kia đã có người đến muốn dẫn nàng ta đi.”

Vừa nói ra, Lưu Thạch ngây ngẩn cả người, ông ta khó tin nhìn Vệ Du Sâm: “Ý của hoàng thượng là, Thượng Quan tiểu thư bị người ta cố tình mang đi hay sao?”

Vệ Du Sâm nhắm mắt lại, thản nhiên nói: “Đúng hay không vẫn chưa biết được, cần phải tra thêm. Dù sao, chuyện này đã trôi qua mười hai năm, trước kia chưa từng chú ý là vì Thượng Quan gia không đáng để chúng ta chú ý đến, nhưng bây giờ… Ngươi không thấy một người luôn khiêm tốn đột nhiên huênh hoang rất bất thường hay sao? Đặc biệt là đối tượng nàng huênh hoang còn là hậu cung của trẫm, thậm chí ngay cả Hi phi cũng bị nàng ta mê hoặc, điều này làm trẫm rất bất an.”

Vả lại, cặp mắt của nàng ta cực kỳ giống với người trong trí nhớ hắn ta.

Không biết có phải do cặp mắt ấy không mà hắn ta như gặp quỷ, cảm thấy đường nét trên khuôn nàng ta có bóng dáng của Đỗ Vân Ca.

Cũng vì liên quan đến Đỗ Vân Ca nên khi đối đãi với Thượng Quan Tình Hi, hắn ta không thể phán đoán nàng ta như một người bình thường được.

Càng làm cho hắn ta sợ hãi đó là sau khi Đỗ Vân Ca bị thiêu cháy, khám nghiệm tử thi nói cho hắn ta biết thai nhi trong bụng nàng ta đã bị người ta lấy đi…

Vốn hắn ta còn tưởng rằng là do Cừu Trinh làm, nhưng khi điều tra thì mới biết không phải.

Đã không phải Cừu Trinh thì ai sẽ nhẫn tâm đến ngay cả đứa bé trong bụng nàng ta cũng không bỏ qua chứ?

Nếu đứa bé kia còn sống, năm nay cũng đã mười hai tuổi.

Mà ngày Thượng Quan Tình Hi ra đời lại gần với với án diệt môn của Đỗ gia như vậy.

Tuy Thượng Quan gia không hề có quan hệ với Đỗ gia, thậm chí năm đó Thượng Quan Hạo chỉ là một vị quan ngũ phẩm nho nhỏ, nhưng không biết tại sao trực giác nói cho hắn ta biết, Thượng Quan Tình Hi có vấn đề.

Người này miệng thì nói không muốn vào cung nhưng lại lợi dụng tin đồn ở ngoài cung để vào hậu cung của hắn ta, xem bệnh cho phi tử của hắn ta.

Một loạt hành động khả nghi như thế, muốn hắn ta bỏ qua cho nàng ta là điều không thể.

Tin tức Vệ Du Sâm điều tra Thượng Quan phủ rơi vào trong tai Thượng Quan Tình Hi, nàng ta như có dự đoán từ trước, hoàn toàn không bất ngờ.

“Để lộ nhiều sơ hở cho hắn ta tra như vậy, nếu hắn ta mà không tra được thì thật đáng tiếc cho tính tình đa nghi của hắn ta.”

Như Yến lo lắng nhìn nàng ta: “Tiểu thư, vậy kế tiếp phải làm như thế nào đây?”

“Không cần sốt ruột. Cũng may đã có người thu xếp cho Thượng Quan phủ tốt rồi, ta không còn nỗi lo nào nữa. Bây giờ lại thuận lợi tiến cung, lại có Hi phi nương nương giúp ta kéo dài chút thời gian, chúng ta ở đây chậm rãi nghiền nát hắn. Đúng rồi, gần đây Ngọc mỹ nhân kia thế nào rồi?”

Đôi mắt đẹp của Thượng Quan Tình Hi hiện lên sự tính toán, nếu nữ nhân này đã dám phản bội nàng ta, nàng ta không lợi dụng thì chẳng phải quá đáng tiếc hay sao?

“Từ sau khi nàng ta mang thai đã bị cấm túc trong Bạch Ngọc hiên, không ai được tới thăm, nàng ta cũng không được ra ngoài.”

Thượng Quan Tình Hi nhướng mày: “Đó là ý của hoàng thượng sao?”

Như Yến gật đầu: “Vâng, là ý của hoàng thượng, thậm chí ngay cả thái hậu cũng miễn lễ thỉnh an sớm tối cho nàng ta.”

Thượng Quan Tình Hi khẽ xì một tiếng: “Nếu nghi ngờ nàng ta, vì sao không cho nàng ta ra ngoài, như thế làm sao ta tiếp cận được chứ?”

Đồng tử Như Yến phóng đại: “Ý của tiểu như là muốn lợi dụng Úc Yên?”

“Bây giờ đã thành công khiến Vệ Du Sâm chú ý tới ta, có thể thu hút sự chú ý của hắn không hề dễ, huống chi, trong lòng Vệ Du Sâm cũng không yên tâm về Úc Yên này. Theo ngươi, nếu để hắn ta nhìn thấy hai bọn ta ở cùng một chỗ thì sẽ có kết quả như thế nào đây?”

Như Yến hít một ngụm khí lạnh, ngơ ngác nhìn Thượng Quan Tình Hi hỏi: “Tiểu thư, người định xử phiền phức này sao?”

“Ha ha, kết cục của việc phản bội ta, phản bội Tử Hoàng cung, đương nhiên nàng ta không thể thừa nhận được, về phần nàng ta có phải chết hay không còn phải xem vị trí của nàng ta trong mắt Vệ Du Sâm.”

Đêm đó, Thượng Quan Tình Hi mặc một thân trang phục màu đỏ bó sát, đầu đội đấu lạp, trốn thoát khỏi tầm nhìn của toàn bộ binh mã tuần tra trong nội cung, dễ dàng đi vào Bạch Ngọc hiên.

Dùng một cây nhạc cụ đặc biệt của Tử Hoàng cung, nhẹ nhàng thổi một mật hiệu, chỉ trong chốc lát, Đông Nhi liền xuất hiện trước nàng ta.

Thấy bóng lưng đằng đằng sát khí của Thượng Quan Tình Hi, thân thể Đông Nhi đột nhiên cứng đờ, sau đó bịch một tiếng quỳ xuống: “Đại, đại tiểu thư?”

Thượng Quan Tình Hi xoay người, đôi mắt đẹp híp thành một khe nhỏ, lông mi dài cong lên dưới ánh trăng lạnh lẽo, lóe ra nét xinh đẹp mị hoặc: “Đúng là hiếm thấy, ngươi vẫn còn nhớ ta à?”

“Thuộc hạ không dám, thuộc hạ sống là người của tổ chức chết là quỷ của tổ chức.”

Thượng Quan Tình Hi cười lạnh một tiếng, giương mắt nhìn về phía sau nàng ta, ý nghĩ nơi đáy mắt mơ hồ: “Thế nhưng, các ngươi đã bị tổ chức vứt bỏ rồi!”

Bàn tay trong tay áo của Đông Nhi thoáng cái nắm chặt lại, nàng ấy ngạo mạn ngẩng đầu, căm hận cắn răng: “Không, người bị vứt bỏ là Úc Yên, không phải thuộc hạ, từ đầu đến cuối thuộc hạ không hề phản bội tổ chức. Thuộc hạ còn ở bên cạnh nàng ta là vì chờ tổ chức liên hệ với thuộc hạ. Đại tiểu thư, xin hãy cho thuộc hạ một cơ hội nữa, thuộc hạ tuyệt đối sẽ không làm tổ chức thất vọng.”

Đêm nay đại tiểu thư xuất hiện ở đây, hiển nhiên là có chuẩn bị mà đến, điều này nghĩa là gì?

Nghĩa là Khương Đông Vũ nàng ấy còn cơ hội, còn cơ hội báo thù cho Khương gia.

Úc Yên quên mất mục đích vào cung, nhưng Khương Đông Vũ nàng ấy không hề quên, dù kiếp này có trả giá bằng tính mạng của mình ra thì nàng ấy cũng không chối từ.

Thượng Quan Tình Hi nhấc mi mắt lên, liếc nàng ấy một cái: “Được rồi, đứng lên đi, nếu ngươi vô dụng sao ta lại để ngươi xuất hiện ở nơi này chứ? Nói đi, tình huống hiện tại của Úc Yên thế nào rồi?”

Khương Đông Vũ nghe xong, tinh thần lập tức tỉnh táo hơn, tiện tay lau nước mắt nơi khóe mắt, đứng dậy…

***

Quân quyền của Vệ Giới đã sớm bị Vệ Du Sâm thu lại từ khi thành thân, vì đại hôn tạo nên mâu thuẫn khiến cuộc đọ sức trong tối của hai người hoàn toàn lộ ra ngoài ánh sáng.

Hôn ước được ngự tứ, hoàng đế lại không xuất hiện, Vệ Du Sâm không để ý đến mặt mũi của Vệ Giới, đương nhiên Vệ Giới cũng sẽ không bận tâm đến thể diện của hắn ta.

Từ sau khi đại hôn, Vệ Giới liền sống kín tiếng hơn, nhưng dù vậy vẫn không ảnh hưởng đến sự khống chế của hắn với nước Tư U.

Triều đình vốn phân chia bè phái, Vệ Du Sâm, Vệ Tử Hằng, Vệ Giới, mỗi người là một phe.

Vệ Tử Hằng là đích trưởng tử, có ưu thế bẩm sinh, dù giờ người cầm quyền là Vệ Du Sâm, số người ủng hộ hắn ta cũng nhờ vào sự giúp đỡ của Vệ Tử Hằng.

Mà Vệ Giới tuổi còn nhỏ, tuy số người ủng hộ trong cả ba là ít nhất nhưng cũng chính vì hắn còn trẻ, người của hắn cũng là thế hệ tuổi trẻ tài cao, tiền đồ không thể đong đếm được. Hiện tại tuy bị người của Vệ Du Sâm đè ép đến sát sao nhưng cũng không ai dám đối chọi với một lớp nhân tài mới xuất hiện này. Vì cuối cùng họ cũng sẽ già đi, khi họ già, những người này đã sớm được mài giũa đến bóng loáng rồi.

Nếu tới lúc ấy thật, cho dù là Vệ Du Sâm hay là đứa con nối dõi của hắn ta, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của Vệ Giới.

Hết lần này tới lần khác, Vệ Du Sâm không thể làm lung lay những người này. Hắn ta có thể ngăn chặn Vệ Giới nhưng không thể áp chế tất mọi người của hắn. Nếu hắn ta làm quá mức, những người trẻ tuổi này cái gì cũng dám làm.

Dưới sự ảnh hưởng của “án mạng chữ Đỗ”, nước Tư U đã không thể so được với lúc trước, hoàn toàn không còn chịu được sóng to gió lớn.

Còn Vệ Giới, hắn ta cũng không ngờ tới là hắn sẽ giao quyền ra dứt khoát đến vậy, dứt khoát đến độ hắn ta không có cơ hội phản ứng.

Dù hôm nay Vệ Giới không còn bất cứ quyền lực gì, nhưng Vệ Du Sâm vẫn không yên lòng, vẫn theo dõi hắn không hề dừng lại.

Hắn ta không biết mình đang sợ cái gì, hắn ta chỉ biết là việc Vệ Giới ủy quyền chẳng những không thể làm hắn ta thấy yên lòng mà ngược lại, càng làm hắn ta lo lắng.

Hắn ta có thể hạn chế quyền lực của hắn nhưng lại không thể hạn chế tự do của hắn. Đặc biệt là trong khoảng thời gian này, Vệ Giới luôn xuất quỷ nhập thần, người của hắn ta rõ ràng có theo dõi sát sao nhưng chỉ cần bất cẩn cái thôi là trong xe ngựa đang theo dõi đã không còn bóng dáng của Vệ Giới.

Trò hề này cứ diễn ra mỗi ngày, mỗi ngày đều là người của hắn ta ăn thiệt thòi, lần nào cũng thất bại ra về.

Đối với Vệ Giới, Vệ Du Sâm tức đến nghiến răng nghiến lợi, hết lần này tới lần khác đều không thể đuổi tận giết tuyệt được hắn.

Không chỉ vì án mạng chữ Đỗ đã khiến nhân tài bị xói mòn, càng khó nói lên lời chính là dù đã qua bao nhiêu năm, cho dù Vệ Giới chỉ mới mười tám tuổi nhưng đến bây giờ hắn ta vẫn không thể nhìn thấu người này.

Bởi vì không thể nhìn thấu nên hắn ta không dám tùy tiện ra tay.

Cũng may nhiều năm như vậy, Vệ Giới vẫn tận tâm tận lực với hắn ta và Tư U, dù có lúc không đặt hắn ta vào mắt nhưng chưa lần nào vượt quá quyền hạn. Mà đó cũng là nguyên nhân chính hắn ta giữ hắn lại đến bây giờ.

Nhưng hắn ta vĩnh viễn không có khả năng để mặc Vệ Giới cứ tự do như vậy được, dù hắn có nguyện ý thì người của hắn chưa chắc đã đồng ý.

Ngay khi Vệ Du Sâm đứng trước cửa sổ, đầu đau như sắp nứt ra, Khâu Thành lặng yên không tiếng động xuất hiện sau lưng hắn ta.

“Khởi bẩm hoàng thượng, người mà ngài phái thuộc hạ tìm đã tìm được, ngài có muốn gặp hắn hay không?”

Vệ Du Sâm nhướng mày: “Đã tìm được? Ở đâu?”

“Ở ngay ngoài điện, nếu hoàng thượng cảm thấy bất tiện, thuộc hạ sẽ chuyển hắn đến nơi khác.”

Vệ Du Sâm ngăn cản: “Không cần, cho hắn vào.”

“Vâng.” Rất nhanh, Khâu Thành mang một thiếu niên mặc y phục màu xanh tiến vào.

Sau khi Khâu Thành đưa hắn ta vào, nhìn Vệ Du Sâm, nhận được chỉ lệnh rồi lui ra ngoài.

Trong chớp mắt, trong đại điện chỉ có Vệ Du Sâm và vị thiếu niên áo xanh.

Thiếu niên lạnh nhạt đánh giá Vệ Du Sâm, giọng điệu tràn ngập khinh thường: “Ngươi chính là Vệ Du Sâm?”

Dám cả gan gọi thẳng tên họ của hoàng thượng, muốn chết!

Bỗng dưng, một bóng đen đột nhiên hiện ra, thiếu niên bất ngờ không kịp đề phòng kêu lên một tiếng sợ hãi, chờ khi hắn ta phản ứng được, mặt hắn ta đã bị đối phương đánh lệch sang một bên.

Cảm giác đau rát trên mặt, cộng thêm mùi máu tanh đầy miệng khiến hắn ta ý thức được cái tát này tàn nhẫn đến mức nào.

Hắn ta bụm mặt mình, khuôn mặt phẫn hận nhìn sang người nọ: “Ngươi…”

Tags: truyện Nghịch Thiên Thần Châm: Quỷ Y Độc Vương Phi online, Chương 318: Khương Đông Vũ bày tỏ lòng trung thành. Truyện Nghịch Thiên Thần Châm: Quỷ Y Độc Vương Phi đã hoàn thành (full). Truyện mới cập nhật đầy đủ và liên tục. Đọc truyện online miễn phí trên điện thoại di động và máy tính bảng tại www.truyenhay.co

Bình luận

Chương 318