Dark?

Chương 1850: Chí bảo cát chảy! (1)

Xem giới thiệu truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
A+ A-
Lúc này Bạch Tiểu Thuần hung hăng cắn răng, hạ quyết tâm. Chỉ cần không tới thời điểm cuối cùng, hắn tuyệt đối không thể buông tha. Cũng may tốc độ của bảo quạt cực nhanh, bản thân lại là chí bảo tinh không, lúc này lao nhanh giống như tên bắn, phóng về phía xa. Tốc độ của lão bà bà kia mặc dù cũng rất nhanh, nhưng trong lúc ở phía sau không ngừng truy đuổi, cuối cùng lại trước sau không có cách nào trực tiếp đuổi kịp.

Chỉ là tiếng rít gào này liên tiếp vang lên, suốt ngày không ngừng. Bạch Tiểu Thuần ở đây cũng nhất định phải toàn lực ứng phó. Có chút thả lỏng sẽ dẫn đến tốc độ của bảo quạt chậm lại. Chờ đợi hắn chính là bị lão bà bà kia giết chết.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần buồn bã giống như đưa đám, lúc này cũng đã phát điên. Hắn cùng tiểu khí linh không ngừng điều khiển bảo quạt lao về phía trước. Rất nhanh nửa tháng trôi qua, nhưng lão bà bà phía sau bọn họ giống như tính cách trừng mắt tất báo, tự nhiên vẫn đang truy kích.

Cứ như vậy một chạy một đuổi, cuối cùng bất tri bất giác, lại giằng co ba năm!

Trong ba năm này, tiểu khí linh từ lúc mới bắt đầu không ngừng oán giận, dần dần cũng thở dài.

Đến cuối cùng, Bạch Tiểu Thuần tuy vẫn sợ hãi, lại quen hơn không ít. Chỉ có điều thân thể cùng tinh thần mệt mỏi, khiến cho hắn ở đây nhiều lần cũng thiếu chút nữa thì kiên trì nổi. Giờ phút này hắn tóc tai bù xù, vành mắt biến thành màu đen, tơ máu trong mắt cũng sắp muốn trở thành màu tím.

Cũng may, sau khi truy đuổi ba năm, lão bà bà này giống như cũng không đủ lực, tốc độ dần dần chậm lại. Tinh thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, điên cuồng nuốt đan dược, nắm lấy cơ hội lại tăng nhanh, cuối cùng kéo ra khoảng cách. Lại thêm mấy tháng lao nhanh như tên bắn, đã nhìn không thấy được bóng người của lão bà bà.

– Quá hẹp hòi. Ta chỉ chẳng qua chỉ cầm một ít hồn, tự nhiên truy sát ta ba năm!

Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến ba năm đau khổ này, trong lòng hắn lại phiền muộn đến cực điểm.

Lúc này thật vất vả bỏ rơi được lão bà bà, Bạch Tiểu Thuần vẫn cảm thấy không ổn thỏa. Hắn đơn giản hung hăng cắn răng, lại điều khiển bảo quạt bay về phía trước mấy tháng.

Lúc này trong lòng hắn mới hoàn toàn yên tâm. Nhìn tiểu khí linh ở bên cạnh mệt mỏi, Bạch Tiểu Thuần sờ sờ mũi.

– Cái đó… Tiểu Bạch à, ngươi cũng đi nghỉ ngơi một chút đi. Ba năm nay cũng cực khổ rồi.

Tiểu khí linh tức giận trừng mắt với Bạch Tiểu Thuần. Nó có lòng muốn nói cái gì đó, nhưng thật sự quá mức mệt mỏi, hai mắt nhắm lại, thân thể lại biến mất không thấy bóng dáng.

Mắt thấy tiểu khí linh rơi vào giấc ngủ say, Bạch Tiểu Thuần cũng thở phào nhẹ nhõm. Hắn thật sự đuối lý. Hắn biết nếu không phải vì mình quá mức tham lam, sợ là cũng sẽ không bị đuổi giết ba năm.

Chỉ có điều vừa nghĩ tới thu hoạch ba năm trước đây, Bạch Tiểu Thuần lại mừng rỡ. Mắt hắn phát ra ánh sáng. Hắn cúi đầu nhìn bên trong túi trữ vật của mình một chút. Số lượng hồn này nhiều đến mức đủ để sử dụng nhiều đếm không xuể để hình dung!

– Lần này phát tài rồi. Cũng đủ để cho ta đi chế luyện lửa nhiều màu!

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, mắt thấy đã không có nguy hiểm, vì vậy để cho bảo quạt này tự mình bay đi, bản thân lại tìm đến một chỗ bế quan, bắt đầu luyện lửa.

Đối với cách điều chế hai mươi lăm màu lửa, ba năm trước đây Bạch Tiểu Thuần đã hoàn thiện, khổ nổi không có hồn đi thử. Lúc này sau khi suy nghĩ thấy dư giả, Bạch Tiểu Thuần lập tức lại luyện chế.

Một lần thất bại không có việc gì, hai lần thất bại cũng không có việc gì. Nào sợ thất bại mười lần. Bạch Tiểu Thuần đã tài lớn khí thô hoàn toàn không để ý chút nào. Cũng chính vì nhiều lần chế luyện này, khiến cho Bạch Tiểu Thuần ở trong thời gian ngắn ngủi, lại gặp phải vấn đề khi chế luyện lửa hai mươi lăm màu. Sau khi phát hiện, sửa lại từng lần, hắn rốt cuộc hoàn toàn chế luyện ra lửa hai mươi lăm màu.

Nhìn lửa hai mươi lăm màu trong tay, Bạch Tiểu Thuần vui sướng cười to. Nhất là lúc này hồn bên trong túi trữ vật của hắn cũng không thiếu. Điều này càng làm cho Bạch Tiểu Thuần phấn chấn.

Hắn tùy ý tiếp tục thôi diễn ra lửa hai mươi sáu màu, đồng thời đang tu luyện. Bạch Tiểu Thuần cũng không lưu lại. Cứ như vậy, thời gian rất nhanh lại qua đi ba năm.

Trong ba năm này, Bạch Tiểu Thuần dần dần sáng tạo ra cách điều chế lửa hai mươi sáu màu. Cũng ở trong lúc chế luyện lửa này, tu vi của hắn đã tinh tiến không ít. Về phần tiểu khí linh, nó dĩ nhiên đã thức tỉnh. Có nó điều khiển bảo quạt, tốc độ của cây quạt này nhanh hơn một ít.

Nhưng ngay khi Bạch Tiểu Thuần thử chế luyện lửa hai mươi sáu màu lửa, ngày này, bảo quạt vốn bay vững vàng ở trong tinh không, đột nhiên chấn động mạnh. Chấn động này truyền khắp bảo quạt. Trong nháy mắt, khi Bạch Tiểu Thuần cùng tiểu khí linh đều lấy làm kinh hãi, bên tai bọn họ, truyền đến một tiếng gầm gừ quen thuộc.

– Ngươi trốn không thoát!

Giọng nói này mới vừa xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần liền trực tiếp bắt đầu thét lên chói tai.

– Lão quỷ bà!

Bạch Tiểu Thuần bất chợt tản ra thần thức. Nhất thời hắn liền nhìn thấy ở bên trong tinh không phía sau bảo quạt, bà bà giấy biến mất mấy năm, cuối cùng lại mang theo đèn lồng, một lần nữa truy sát qua.

Bạch Tiểu Thuần cũng muốn phát điên. Tiểu khí linh cũng mở miệng hít sâu một hơi. Cho dù là nó, đều bị sự chấp nhất của lão quỷ bà này làm chấn động. Mắt thấy bà bà giấy này bước tới, mắt Bạch Tiểu Thuần nhất thời đỏ đậm. Hắn cùng tiểu khí linh, điều khiển bảo quạt, vội vàng bay nhanh về phía xa!

Lúc bay đi, Bạch Tiểu Thuần vẫn không cam lòng, tùy ý cầm lửa hai mươi sáu màu hình thành một nửa trong tay, trực tiếp ném ra. Hắn muốn nhìn thử, có thể thiêu đốt bà bà giấy này hay không. Nhưng hắn lại không nghĩ tới, đám lửa này vừa bay ra, lại lập tức bị bà bà giấy này mở miệng hút tới, cuối cùng lại trực tiếp nuốt.

Da đầu Bạch Tiểu Thuần tê dại. Hắn không dám thử nữa, điều khiển bảo quạt, nhanh như tên bắn lao về phía xa…

Cứ như vậy, một vòng truy kích mới, lại triển khai ở trong tinh không này.

Từ phía xa nhìn lại, bảo quạt phía trước, phía sau lại là một vị lão bà bà làm bằng giấy cực lớn, mang theo đèn lồng, không ngừng truy kích.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần đau khổ, thở dài. Hắn chỉ có thể bỏ chạy. Hắn cũng không muốn chạy trốn như thế. Nhưng hắn đánh lại đánh không lại. Lão quỷ bà kia vô cùng quỷ dị. Mấy năm qua Bạch Tiểu Thuần cũng thử phản kích, nhưng mỗi lần đều không thể làm gì được.

Một lần trốn như thế, lại qua ba năm… Mà tốc độ của bà bà giấy này cũng dần dần chậm lại, cuối cùng lại một lần bị Bạch Tiểu Thuần kéo dài khoảng cách. Bạch Tiểu Thuần cũng đã quen với việc phía sau thỉnh thoảng truyền đến tiếng gầm gừ.

Tags: truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng online, Chương 1850: Chí bảo cát chảy! (1). Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng đã hoàn thành (full). Truyện mới cập nhật đầy đủ và liên tục. Đọc truyện online miễn phí trên điện thoại di động và máy tính bảng tại www.truyenhay.co

Bình luận

Chương 1850