Dark?

Chương 126: Cô là bạn gái của tôi

Xem giới thiệu truyện Tiên Hôn Hậu Ái
A+ A-
Tô Dịch Thừa đưa ánh mắt nhìn chằm chằm văn kiện trong tay, phía trên ghi lại
hành trình của An Nhiên vào ngày hai tháng sáu, An Nhiên ở đường Quế Lâm trong
một tiệm kim hoàn ‘ Ngân Thái bách hóa ’, đứng trước quầy thử đeo một sợi dây
chuyền Trân Châu, mà nhân viên cửa hàng ở tiệm châu báu tận mắt nhìn thấy, Chu
hàn trực tiếp đem sợi dây chuyền Trân Châu giá trị gần trăm vạn kia chuyển giao
cho An Nhiên, phía trên thậm chí còn có ảnh lúc ấy bọn họ từ trong cửa hàng bước
ra, do biên tập cắt ra khỏi camera, hai người bên trong có thể nhìn thấy rõ, họ
lần lượt đi ra ngoài chính là Chu hàn cùng An Nhiên.

Nghiêm Lực lại lần nữa cầm qua hộp thuốc lá trên bàn, từ bên trong rút ra một
điếu đốt xong rồi mạnh mẽ hít một hơi, sau đó nhả ra từng vòng khói trắng, vừa
nói: “Bà xã của cậu thật không đơn giản a, dùng năm ngàn tệ để mua sợi dây
chuyền Trân Châu giá trị gần trăm vạn, thật sự là lợi hại!”

Tô Dịch Thừa không nói chuyện, dường như đã biết trước chuyện trên ảnh, đưa
tay lật qua một trang, một… tờ hóa đơn có giao dịch chi tiết tài khoản của An
Nhiên cùng tài khoản của Chu hàn, xế chiều hôm đó, sau khi rời đi bách hóa một
tiếng đồng hồ, An Nhiên quả thật đã từ trên tài khoản của mình chuyển cho Chu
hàn, thậm chí ghi chú rõ lần là chuyển khoản này dùng —— mua dây chuyền Trân
Châu.

“Cô ta cho là như vậy thì sẽ không có kẻ hở ư, nhưng mà cô ấy hình như không
quá hiểu rõ, lấy giá thấp mua vào vật không có giá trị tương đương, so với giá
thị trường xê xích quá lớn, như vậy cũng giống như nhận hối lộ.” Nghiêm lực một
bên hút thuốc một bên nói, “Đồng nghiệp bên Ban Thanh tra Kỷ Luật đã bắt đầu
liên lạc với cô ấy.”

Tô Dịch Thừa cau mày không vui, thả ra văn kiện trong tay xuống, ngẩng đầu
nhìn ông ta, nói: “Tôi có thể gọi điện thoại cho cô ấy không?”

Nghiêm lực nhìn cậu ta, hồi lâu mới mở miệng nói: “Cậu cũng biết, cái này là
không thể.”

Tô Dịch Thừa không nói chuyện, chỉ nhìn chằm chằm ông ta, anh biết mình yêu
cầu có chút quá, nhưng anh chẳng qua là lo lắng, lo lắng hết thảy quá đột ngột,
An Nhiên căn bản không có đầy đủ thời gian để chuẩn bị tiếp nhận, tối hôm qua cô
ấy còn sợ vì mơ thấy ác mộng! Huống chi, hiện giờ cô ấy đang mang thai.

Nghiêm lực nhìn Tô Dịch Thừa lần nữa, rồi đem điếu thuốc lá cầm trong tay dụi
tắt ở trong cái gạt tàn thuốc, nói: “Đợi cô ấy tới đây, bản thân tôi cũng muốn
xem thật kỹ một chút đến tột cùng là một cô gái như thế nào, mà có thể đem cậu
mê đảo, ngay cả nguyên tắc của mình cũng bỏ qua.”

“An Nhiên sẽ không làm chuyện như vậy.” Anh nhớ được ban đầu cô đã nói, sợi
dây chuyền kia là cô mua tặng cho Lâm Lệ, đó là lễ vật cô mua lúc Lâm Lệ kết
hôn, chẳng qua là không nghĩ tới bọn họ lại lôi chuyện này ra.

Nghiêm lực nhìn anh, một lúc lâu mới mở miệng hỏi: “Cậu biết chuyện sợi dây
chuyền này sao?”

Tô Dịch Thừa nhìn lại ông ta, gật đầu, thẳng thắn nói: “Tôi biết.”

Nghiêm lực cau mày, tiếp tục hỏi: “Bởi vì chuyện dây chuyền, cho nên lần này
cậu mới có thể loại bỏ nhiều ý kiến, cố ý đem hạng mục đô thị khoa học công nghệ
cho một công ty hoàn toàn không có kinh nghiệm cùng năng lực như ‘ Hàn Hải bất
động sản ’, phải không?”

“Không phải vậy, hạng mục cuối cùng của đô thị khoa học công nghệ được giao
cho công ty ‘ Hàn Hải ’ không quá nhiều kinh nghiệm là kết quả bỏ phiếu cuối
cùng trong hội đồng xét duyệt chúng ta, hết thảy đều đi đúng trình tự, hợp lý,
không hề có một chút thiên vị nào.” Tô Dịch Thừa nói chi tiết xong, vẻ mặt thản
nhiên.

Nghiêm lực nhìn anh hồi lâu, sau đó cầm lấy văn kiện một lần nữa đứng lên,
lúc xoay người đi ra ngoài, tay nắm lấy tay nắm cửa nói: “Tôi sẽ gọi điện thoại
cho ba cậu.” Lấy bối cảnh của Tô gia, cho dù Tô Dịch Thừa thật bị định tội, thì
dựa vào quan hệ nhân sự của Tô Văn Thanh cùng Tô Hán Niên, muốn giữ được hắn,
cũng không có vấn đề.

Tô Dịch Thừa không nói chuyện, giờ phút này anh lo lắng nhất vẫn là An Nhiên,
không biết có bị sợ hãi hay không, lá gan của cô căn bản nhỏ đến nỗi chỉ một
tiếng pháo nổ cũng có thể đem cô hù dọa sợ.

Bởi vì tìm không được Tô Dịch Thừa, cũng không muốn làm cho cha mẹ lo lắng,
nên An Nhiên cuối cùng đã gọi điện thoại cho Lâm Lệ, thật sự có hơi mệt một
chút, cô chỉ cảm thấy mí mắt càng ngày càng nặng, sau đó trong khoản thời gian
đợi Lâm Lệ tới, cô đã mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, hơn nữa ngủ say đến nỗi điện
thoại đặt trên bàn ang lên mấy lần cũng không có đem cô đánh thức.

Một lần nữa tỉnh lại trong mông lung, thì Lâm Lệ đã qua tới, thấy cô tỉnh
lại, thì bước lên phía trước đi, liên tục hỏi: “An Tử mi bị làm sao rồi, cảm
giác như thế nào, có thấy nơi nào không thoải mái hay không? Bụng có đụng trúng
không, đau không?” Hai đầu lông mày giờ phút này không khỏi lộ ra lo lắng cùng
lo âu.

An Nhiên nhìn cô cười cười trấn an, lắc đầu, đưa thay sờ sờ bụng của mình,
tựa hồ có thể cảm giác được nhịp đập vững chắc bên trong của đứa bé, trong lòng
bất an cũng chầm chậm để xuống, một lần nữa ngẩng đầu nhìn Lâm Lệ, hơi có chút
xin lỗi nói: “Ta làm trễ nãi đến mi đi làm sao?” Cô có chút băn khoăn, cô biết
Lâm Lệ lúc này mới vào công ty làm, xin phép nghỉ quá nhiều nhất định sẽ làm cho
quản lý đối với cô ấy có ý kiến, nhưng mới vừa rồi vì tìm không được Tô Dịch
Thừa, cũng không muốn để cha mẹ lo lắng, nên cuối cùng cô chỉ có thể tìm Lâm
Lệ.

Tựa hồ là có thể nhìn thấu ý nghĩ trong lòng cô, Lâm Lệ tức giận nói: “Nói gì
ngu nói, công việc đâu có quan trọng bằng mi, bộ dạng hữu khí vô lực khi mi mới
vừa gọi điện thoại tới, còn nói mình ở bệnh viện khám thai, ta thiếu chút nữa đã
bị mi hù chết!” Vừa nói, có chút đau lòng đưa thay sờ sờ gương mặt của cô, nói:
“May mắn là mi không có chuyện gì, may mắn không có chuyện gì.”

An Nhiên gật đầu, khóe miệng lây nụ cười thản nhiên.

Cô y tá lúc này cầm lấy giấy tờ đi vào, ngẩng đầu nhìn thấy An Nhiên, thì
cười nói: “Tỉnh rồi.”

An Nhiên gật đầu, nhìn cô ý tá cười ôn hòa.

“Không có vấn đề gì lớn, mới vừa kiểm tra tim thai cho cô, tình huống của đứa
nhỏ hết thảy rất bình thường, yên tâm đi.” Lật lật tài liệu, Cô y tá nói như
thế, sau đó đóng lại cặp văn kiện kia, ôm ở trước ngực, rồi nhắc nhở “Hiện tại
cô đã làm mẹ rồi, mọi việc phải nghĩ đến cục cưng trong bụng, cục cưng bây giờ
còn rất yếu ớt, hoàn toàn phải dựa vào cơ thể mẹ, tâm tình của cô trực tiếp ảnh
hưởng đến hài tử, cho nên, sau này nên tránh chuyện cảm xúc biến hóa lớn, thời
khắc nào cũng phải giữ vững tâm tình vui vẻ là quan trọng nhất, nếu không chỉ
cần cô không vui, cục cưng cũng sẽ không vui theo.”

Nghe vậy, An Nhiên gật đầu, “Ừ, tôi biết rồi.”

Cô y tá không nói gì thêm nữa, cầm nhiệt kế kiểm tra nhiệt độ cho cô, xác
định hết thảy đều bình thường, lúc này mới cười nói: “Tốt lắm, hai ngày này cô
cố gắng nghỉ ngơi thật tốt đi, lúc trước khi cô đến đây đã chảy máu, có dấu hiệu
sảy thai, cho nên hai ngày này cô cần phải nằm trên giường, tận lực giảm thiểu
đi lại, tốt nhất là cứ ở lại bệnh viện quan sát mấy ngày đã.”

“Ừ, cám ơn Cô y tá.” An Nhiên mỉm cười nói tạ ơn.

Cô y tá không nói gì thêm nữa, chỉ dặn dò cô kế tiếp nhất định phải nghỉ ngơi
thật tốt, thả lỏng tâm tình của mình.

Đợi Cô y tá đi ra ngoài rồi, Lâm Lệ nhìn cô, lúc này mới hỏi: “Hôm nay rốt
cuộc mi đã xảy ra chuyện gì, đang yên lành sao lại như vậy? Té ngã sao?”

An Nhiên lắc đầu, nhìn cô cười cười, “Không có chuyện gì, là ta tự mình không
cẩn thận.” Đối với chuyện ngày hôm nay cô không muốn nói nhiều, tựa như cô y tá
mới vừa rồi nói, cô phải giữ vững tâm tình vui vẻ, không để cho ý xấu cùng những
chuyện không vui ảnh hưởng tới tâm tình của mình, lần này, thật sự là sắp hù
chết cô, cô thật không chịu nổi như vậy lần nữa.

Thấy cô không muốn nói, Lâm Lệ cũng không có ép hỏi, quay đầu một vòng, lại
hỏi: “Tô Đại lãnh đạo nhà của mi đâu? Đang họp?” Họp hành cũng quá lâu đi, cũng
sắp năm giờ rồi, lâu như vậy cũng chưa xong sau, cũng sắp hết giờ làm rồi.

An Nhiên lắc đầu, cô cũng không biết, lúc trước cô gọi điện thoại cho anh
nhiều lần, cũng không có người nhận, cô không biết có phải là anh đang bận
không, bất quá lâu như vậy cũng không có gọi điện thoại lại cho cô, tình huống
như thế chưa xảy ra, dù bận rộn hơn nữa, nhìn thấy cô gọi điện thoại cho anh,
thì anh cũng sẽ gọi lại, nhưng mà hôm nay lại không có.

Nhìn điện thoại đặt ở trên tủ đầu giường một chút, đưa tay liền muốn cầm lấy,
“Để ta gọi cho anh ấy nữa xem.”

Cầm qua điện thoại di động, lúc này cô mới phát hiện mình thậm chí có rất
nhiều cuộc gọi nhỡ, tất cả đều từ một số cá nhân gọi tới. Nhíu nhíu mày, nói
thầm nói nói: “Làm sao có nhiều cuộc gọi nhỡ thế mà mình không nghe thấy
nhỉ?”

Lâm Lệ tò mò, hỏi: “Cái gì điện thoại, ai gọi?”

An Nhiên lắc đầu, nói: “Không biết, là một số cá nhân gọi, ta không nhận ra
số này.”

“Để ta xem” Lâm Lệ hồ nghi nhìn cô một cái, rồi đưa tay đem điện thoại trong
tay cô nhận lấy, nhìn dãy số trên màn ảnh, thậm chí có đến năm cuộc điện thoại
nhỡ, nên theo kinh nghiệm bình thường của mình, mà nói: “Nhất định là mấy cuộc
điện thoại quảng cáo, những người này là phiền nhất đó.” Vừa nói, lại cảm thấy
có chút không giống, rồi nhỏ giọng nói thầm: “Bất quá người kiên trì như vậy
cũng là hiếm thấy, thậm chí chịu khó gọi nhiều như vậy!”

An Nhiên cũng cảm thấy kỳ quái, nhưng nghĩ không ra là ai gọi nhiều cuộc điện
thoại như vậy cho cô.

Đang lúc hai người nghi ngờ không giải thích được thì điện thoại Lâm Lệ giữ
trong tay lại vang lên nữa, cũng là một số điện thoại cá nhân lúc trước, Lâm Lệ
nhìn An Nhiên giống nhau, nói: “để ta nghe?”

An Nhiên gật đầu, không có ý kiến.

Chuông điện thoại reo thêm vài tiếng, Lâm Lệ lúc này mới có chút kiên quyết
trực tiếp nhấn nút nghe, “Alô?”

“Là Cố An Nhiên sao?” Điện thoại bên kia là giọng nói đàn ông hơi có chút
nghiêm túc, có chút trầm thấp.

Lâm Lệ nhíu nhíu mày, hỏi ngược lại: “Anh là ai?”

Điện thoại bên kia cũng không trả lời vấn đề của Lâm Lệ, mà trực tiếp hỏi:
“Xin hỏi Cố tiểu thư bây giờ đang ở đâu? Chúng tôi có chuyện muốn tìm Cố tiểu
thư để tìm hiểu rõ một vài tình huống.”

Lâm Lệ đảo cặp mắt trắng dã, tức giận nói: “Tôi là đang hỏi anh, anh là ai!
Còn có, hiểu rõ tình huống, hiểu rõ tình huống nào?” Vừa nói ánh mắt vừa nhìn An
Nhiên hỏi thăm.

Nghe vậy, An Nhiên cũng có chút cau mày khó hiểu.

Người bên kia Điện thoại đối với việc cô không phối hợp thì có chút không
vui, thanh âm trầm thấp nói: “Cố tiểu thư chỉ cần nói ngươi bây giờ đang ở nơi
nào là tốt rồi, chúng tôi là người của Ban Thanh tra Kỷ Luật, về phần chuyện gì,
đến lúc đó chúng tôi sẽ mời cô phối hợp điều tra.”

“Tôi bất kể ngươi nói cái gì điều tra hay là hiểu rõ tình huống, là anh gọi
điện thoại cho tôi, vậy mà anh lại không có thành ý nói mình là ai, như vậy
chúng ta cũng không cần thiết tiếp xúc nữa.” Vừa nói Lâm Lệ trực tiếp cúp điện
thoại. Còn chút không cam lòng nói: “Người nào nha, chê cười, anh ta không nói
rõ rang cái gì thì muốn ta nói cho anh ta biết mi đang ở đâu, còn không thèm
giải thích đã nói muốn điều tra gì đó, anh ta cho là ta ngu sao, ta bị ngốc mới
nói cho anh ta biết.”

“Người nọ nói gì a?” An Nhiên nghi hoặc nhìn Lâm Lệ, trong lòng mơ hồ có chút
bận tâm, cô nghe được nói là điều tra gì đó, nói hiểu rõ tình huống gì đó, cô
không biết có phải là chuyện trong lòng mình nghĩ không, cũng không biết nguyên
nhân mà Tô Dịch Thừa không có nghe điện thoại có phải có quan hệ đến việc này
không.

Chương 126.2

“Ai biết a, nói một đống lời không giải thích được, làm cho người ta nghe khó
hiểu…, còn chết cũng không nói mình tên gì, quả là rừng vốn lớn loại chim nào
cũng có.” Lâm Lệ có chút tức giận bất mãn nói thầm, đưa điện thoại di động một
lần nữa thả lại đến trên tủ đầu giường, nhìn An Nhiên nói, “Mi đừng cau mày,
cũng đừng suy nghĩ nhiều, mới vừa rồi mi cũng nghe cô y tá nói rồi đó, mi cần
phải nghỉ ngơi nhiều, còn có, quan trọng nhất là giữ vững tâm tình vui vẻ, mi
cao hứng con nuôi của ta mới có thể cao hứng chứ sao.”

An Nhiên nhếch môi cười với cô, rồi nhìn điện thoại trên bàn, nói, “Đưa di
động cho ta đi.”

“Này, không có chuyện gì đâu, có lẽ Tô Đại lãnh đạo nhà của mi thật sự đang
bận, ngươi nghĩ a, cái chức vị kia bao lớn chứ, bình thời nhất định là ‘trăm
công ngàn việc’, mi đừng lo lắng nữa.” Lâm Lệ tất nhiên là nhạy bén, từ trong
lời nói mới vừa rồi của người kia, rồi liên tưởng đến thân phận của Tô Dịch
Thừa, tất nhiên là sẽ đoán được chuyện gì xảy ra, chẳng qua An Nhiên bây giờ còn
đang trên giường bệnh, y tá người ta chân trước vừa đi ra ngoài bảo là phải chú
ý nghỉ ngơi chú ý tâm tình, nên cô không muốn để cho An Nhiên bị cảm xúc này
kích thích tâm tình vừa mới bình phục

“Lâm Lệ, đưa di động đưa cho ta đi, mi không đưa cho ta hỏi rõ ràng ta càng
lo lắng hơn, ta biết có thể Tô Dịch Thừa đã xảy ra chuyện gì đó.” An Nhiên bình
tĩnh nói, trong lòng cũng bối rối lợi hại, cô nhớ tới lúc trước Lăng Nhiễm đã
tìm cô nói chuyện, hơn nữa không phải chỉ là đơn thuần hù dọa cô, mà cô ta nói
thật.

“An Nhiên……” Lâm Lệ nhìn cô, vẻ mặt là lo lắng.

An Nhiên nhìn Lâm Lệ cười cười, đưa tay vỗ về bụng của mình, lẩm bẩm nói: “Ta
có chuẩn bị rồi, hơn nữa ta cũng tin tưởng Dịch Thừa, ta sẽ không để cho cục
cưng có việc gì nữa, yên tâm đi.”

Lâm Lệ không nói gì thêm nữa, cầm điện thoại đặt ở trên tủ đầu giường kia,
đưa tới cho cô

An Nhiên nhận lấy, dò lại ghi chép cuộc trò chuyện vừa rồi, nhìn chằm chằm
dãy số phía trên kia một lúc lâu, sau đó mới trực tiếp gọi lại.

Đường giây Điện thoại kết nối rất mau, cơ hồ vừa mới vang lên, đã bị đón lên,
nghe điện thoại chính là người đàn ôn mới vừa cùng Lâm Lệ nói chuyện, chẳng qua
lần này giọng nói thiếu trầm thấp cùng nghiêm túc, chỉ có kinh ngạc nhiều hơn,
“Cố An Nhiên?”

An Nhiên hít một hơi thật sâu, gật đầu nói: “Ừ, là tôi.”

Điện thoại bên kia trầm mặc, nhạy cảm nói: “Làm sao giọng nói lại không
giống như mới vừa rồi?”

“Mới vừa chính là bạn của tôi.” An Nhiên giải thích, lại hỏi: “Xin hỏi anh
tìm tôi có chuyện gì không?”

“Cô bây giờ đang ở đâu, chúng tôi là người của Ban Thanh tra Kỷ Luật, có chút
ít vấn đề về Tô Dịch Thừa cần phải trao đổi với cô, hi vọng cô có thể phối hợp
với công tác của chúng tôi.” Người nọ nói như thế.

An Nhiên trong bụng trầm xuống, quả nhiên không khác suy đoán của cô là bao,
cái tay đặt ở trên tấm chăn màu trắng nắm thật chặt, hỏi: “Dịch Thừa, Dịch Thừa
bây giờ đang ở chỗ các người phải không?”

“Cố tiểu thư, có mấy lời không phải là cô nên hỏi hoặc là có thể hỏi, bây
giờ cô chỉ cần nói ra địa chỉ của cô, sẽ có đồng nghiệp của chúng tôi đi qua tìm
cô.” Giọng nói bên kia điện thoại hơi có chút nghiêm túc.

An Nhiên trầm mặc, một lúc lâu, mới nói: “Tôi, tôi ở tại phòng số năm bệnh
viện khoa phụ sản thành phố, hiện tại các người cứ tới đây đi.”

Cúp điện thoại, một bên Lâm Lệ tò mò hỏi, “Anh ta nói gì?”

An Nhiên lắc đầu, nhưng tay nắm thật chặc điện thoại di động, nói: “Không nói
gì.”

Lâm Lệ nhìn nàng, thử hỏi, “Tô Dịch Thừa nhà của ngươi hắn thật ——”

“Không có!” An Nhiên cắt đứt lời cô chưa nói xong…, chỉ nói: “Không phải là
như mi nghĩ, Dịch Thừa hắn sẽ không làm chuyện trái với nguyên tắc.”

Lâm Lệ nhìn cô, không hỏi gì thêm nữa, chỉ gật đầu nói: “Ừ, vậy mi cứ yên tâm
đi, chỉ cần anh at không có làm cái gì không nên làm, vậy thì không có gì phải
lo lắng.” Thật ra thì lấy hiểu biết mấy lần ngắn ngủi cùng Tô Dịch Thừa tiếp
xúc, cô cũng cảm thấy Tô Dịch Thừa không phải là cái loại người này.

An Nhiên không nói chuyện, chẳng qua là nhìn chằm chằm điện thoại di động,
rồi chậm rãi đem tay đặt lên bụng còn bằng phẳng của mình.

Lâm Lệ cũng không nói gì, chỉ nhìn cô, không khí trong phòng bệnh có chút
ngưng trọng, quỷ dị.

An Nhiên ngó chừng điện thoại di động đến ngẩn người, đột nhiên có một cái
tay khác lấy đi, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lâm Lệ nhàn nhạt đối với cô cười,
an ủi nói, “Yên tâm đi.”

An Nhiên nhìn cô, chóp mũi có chút chua, nhưng quật cường ngẩng đầu đem nước
mắt của mình bức lui về, dùng sức nhìn cô gật đầu, “Ừ.” Tô Dịch Thừa đã bảo đảm
qua, anh không có việc gì, nên cô mặc dù lo lắng, nhưng lại tin tưởng lời của
anh.

Điện thoại của Lâm Lệ vào lúc này lại vang lên, đem điện thoại từ trong túi
xách ra xem, là một dãy số xa lạ, nhưng mà là dãy số của Giang Thành, ngẩng đầu
nhìn An Nhiên, nói: “Ta nghe điện thoại.” Vừa nói, vừa đứng dậy đi ra phía
ngoài.

Đi ra ngoài, Lâm Lệ đưa điện thoại di động đón nghe, thử hỏi: “Alô, ai
vậy?”

Không trả lời vấn đề của Lâm Lệ, người bên kia điện thoại trực tiếp mở miệng
hỏi: “Cô bây giờ ở nơi đâu?”

Lâm Lệ nhíu nhíu mày, cái thanh âm này cô nghe có chút quen tai, lại nhất
thời nhớ không nổi là ai, từ nơi nào mà nghe qua, nhăn nhíu đầu mày, hỏi tới:
“Anh là ai a?”

“Chu hàn.” Giọng nói bên kia Điện thoại bình thản không có chút nhiệt độ nào
mà bay tới hai chữ, không mang theo một chút tình cảm.”Cô không có ở công
ty?”

Lâm Lệ sửng sốt một lát, quá mức ngoài ý muốn, im lặng suy nghĩ một chút,
nàng không phải đã xin phép nghỉ ư, tại sao còn làm phiền đến vị tổng giám đốc
công ty như anh ta tự mình gọi điện thoại cho cô! Ngại uy nghiêm từ người khác,
hơn nữa cô cũng không muốn mới vào công ty không tới một tuần lễ đã bị người ta
sa thải, nên Lâm Lệ vội vàng giải thích nói: “Thật ra tôi, tôi đã xin phép cùng
Thư quản lý, cô ấy cũng đã đồng ý.” Nhưng không có nói, khi cô xin phép Thư lão
vu bà kia mặc dù đồng ý, nhưng là sắc mặt dường như không quá tốt, tựa hồ đối
với người vừa tới đi làm không được một tuần lễ, mà xin nghỉ là chuyện rất đáng
phê phán.

Không để ý đến giải thích của cô, Chu hàn lần nữa hỏi: “Cô bây giờ ở
đâu?”

“Ách.” Lâm Lệ sửng sốt, cẩn thận hỏi: “Xin hỏi, có chuyện gì không?” Cô bất
quá là một nhân viên tiêu thụ nho nhỏ mới vừa vào công ty thôi, thậm chí đến bây
giờ ngay cả một cái phòng nhỏ cũng còn không có được, mà anh ta là lãnh đạo một
công ty, có cần thiết cùng một công nhân viên như cô thảo luận công việc sao?
Bất quá nếu như giữa hai người không có chuyện gì liên quan đến công việc để
nói…, vậy thì còn có thể nói chuyện gì đây?

Lâm Lệ tựa hồ nghe thấy bên kia điện thoại Chu hàn nhẹ nhàng buông tiếng thở
dài, còn không đợi cô xác nhận xem là mình có phải nghe lầm không, thì đã nghe
thấy bên kia đầu dây tiếng nói trầm thấp vang lên bên tai cô, nói: “Cô nghe kỹ
đây, tôi bất kể cô bây giờ đang ở nơi đâu, một chút nếu như có người gọi điện
thoại nói là người của Ban Thanh tra Kỷ Luật muốn mời cô phối hợp điều tra, cô
cứ theo như lời tôi nói mà trả lời.”

“Ách, ánh nói cái gì?” Lâm Lệ xen mồm hỏi.

“Tôi còn không có nói xongn!” bên kia Điện thoại giọng nói của Chu hàn có
chút tăng cao, hỏi tiếp: “Lúc trước Cố An Nhiên có phải đã đưa cho một sợi dây
chuyền Trân Châu hay không, cái kia dây chuyền bây giờ đang ở đâu?”

” Dây chuyền Trân Châu?” Lâm Lệ suy nghĩ một chút, nhớ lại một ngày trước khi
mình cùng Trình Tường kết hôn, An Nhiên quả thật đã tặng một dây chuyền Trân
Châu cho cô, mà dây chuyền kia giờ phút này bị cô đặt ở trong căn hộ mà An Nhiên
cho cô ở nhờ. Nhưng vấn đề là, “Làm sao anh biết!”

“Bởi vì dây chuyền kia là tôi nhường lại cho cô ấy.” Chu Hàn đạm mạc giải
thích.

Lâm Lệ nghe xong thì có chút ít ngoài ý muốn, cô còn tưởng rằng là An Nhiên
đi bách hóa mua cho mình, bất quá cô nhớ được sợi dây chuyền kia có độ sáng bóng
rất đẹp.

“Nghe đây, nếu như có người hỏi cô có quan hệ như thế nào với tôi, thì cứ nói
cô là bạn gái tôi, biết không?” bên kia Điện thoại Chu hàn lại nói.

Nghe vậy, Lâm Lệ trừng lớn mắt, “Cái gì, bạn gái? Tại sao?” Cô tại sao phải
nói như thế cứ?

“Nếu như cô không muốn Cố An Nhiên cùng Tô Dịch Thừa có chuyện gì, thì cô cứ
dựa theo tôi nói mà làm.” Chu hàn hạ giọng xuống nói.

Chân mày của Lâm Lệ nhíu lại thật chặc, có chút càng nghe càng cảm giác mơ hồ
, nói: “Tôi không biết rõ ý của anh là gì?”

“Cô không cần hiểu, chỉ cần biết rằng, thân phận của cô bây giờ là bạn gái
của tôi, mà dây chuyền Trân Châu kia là tôi nhờ Cố An Nhiên chuyển giao cho cô,
mục đích là vì lấy lòng cô, chỉ cần nhớ được điểm này là đủ rồi.” Chu hàn nhanh
chóng nói.

Lâm Lệ không có lên tiếng, còn có chút không tiêu hóa được lời hắn mới vừa
nói, cô thật sự là không hiểu lắm tình huống cặn kẽ bên trong, tất cả đều này là
cái gì cùng cái gì a?

Chỉ ngây ngốc hỏi: “Tôi tại sao phải làm bạn gái của anh?”

Bên kia Điện thoại Chu hàn tựa hồ thật sự có chút ít bị cô chọc tức giận, chỉ
nghe thấy hắn hơi có chút nghiến răng nghiến lợi nói: “Tại sao, bởi vì tôi là
ông chủ của cô, là người giao cho cô công việc, thì cô phải hoàn thành! Đừng hỏi
tại sao nữa, nhớ kỹ lời tôi mới vừa nói, đến lúc đó y theo mà trả lời là được!
Nếu không, sau này cũng đừng đến công ty nữa.” Nói xong, cũng không đợi Lâm Lệ
trả lời, trực tiếp cúp điện thoại.

Lâm Lệ giật mình sững sờ nhìn cái màn hình đen thui trong tay, thật lâu mới
kịp phản ứng, thì thầm lẩm bẩm tự nói nói: “Người nào a.” Bất quá tinh tế nhớ
lại lời anh ta mới vừa rồi nói…, tựa hồ lại có chút ít suy ra cái gì đó. Xoay
người đi trở về phòng bệnh để nói cùng An Nhiên, chỉ thấy trên hành lang bệnh
viện, có mấy người đang ông gương mặt nghiêm túc dưới sự hướng dẫn của cô y tá
hướng về phía cô đi tới, Lâm Lệ hơi có chút phản ứng không kịp, nhìn chằm chằm
bọn họ lướt qua bên cạnh mình đi vào phòng bệnh của An Nhiên, đợi cô phục hồi
tinh thần lại thời điểm, muốn đi vào, thì bị người đàn ông đi ở chót nhất ngăn
trở, trầm mặt nói: “Xin lỗi, chúng ta đang hỏi chuyện, cô không thể đi vào.”

Tags: truyện Tiên Hôn Hậu Ái online, Chương 126: Cô là bạn gái của tôi. Truyện Tiên Hôn Hậu Ái đã hoàn thành (full). Truyện mới cập nhật đầy đủ và liên tục. Đọc truyện online miễn phí trên điện thoại di động và máy tính bảng tại www.truyenhay.co

Bình luận

Chương 126