Sau khi ăn tết ở nhà, Hiên Viên Hạo lại trở về Vĩnh An trấn cùng với Nhược Vi, thời điểm đầu xuân tháng ba, Cố Thanh Liên lại một mình mang theo hộ vệ lần nữa tới Liễu gia thôn, mà lần này Cố Thanh Liên tới là để thương lượng chuyện ngày thành hôn của Nhược Vi và Hiên Viên Hạo, giữa tháng ba năm nay Nhược Vi cũng đã tới tuổi cập kê, cũng đã đến tuổi có thể thành thân, lão thái thái và lão thái gia ở Hiên Viên phủ đã sớm mong đợi được ôm chắt rồi.
Tại thời điểm mình cùng Hiên Viên Hạo đính hôn Nhược Vi cũng đã nghĩ đến kết quả này, dù sao Hiên Viên Hạo cũng là con trai trưởng duy nhất trong nhà, theo lý mà nói ở cái tuổi này Hiên Viên Hạo cũng đã nên sớm thành gia lập thất con cháu đầy đàn rồi, Hiên Viên Hạo cũng vì chờ đợi Nhược Vi, mà cũng đã chịu rất nhiều áp lực mới có thể chờ Nhược Vi lớn lên để gả cho hắn.
Nhược Vi cũng không phải là người vô tâm, có thể cảm nhận được Hiên Viên Hạo đã làm rất nhều việc vì mình, nếu Hiên Viên Hạo vì mình bỏ ra nhiều như vậy, mình chỉ là gả cho hắn sớm một chút mà thôi, cũng không có cái gì khó khăn, hơn nữa không phải rời xa hai người đệ đệ, đây đối với Nhược Vi mà nói đã là tốt nhất.
Thật ra thì nói là tới thương lượng chuyện sắp xếp ngày thành thân, nhưng trên căn bản quyết định vẫn là ở Hiên Viên gia, Hiên Viên gia chọn ra mấy ngày hoàng đạo, rồi để bên Liễu gia chọn ra một ngày thích hợp trong mấy ngày đó mà thôi.
Nhược Vi thì không sao cả, sau khi thành thân mình vẫn tiếp tục quản lý chuyện trong nhà, chỉ là chỗ ở phải thay đổi mà thôi, nhưng ngay khi Quái lão đầu và Cố Thanh Liên xác định ngày thành thân là vào mùng sáu tháng mười sắp tới, Hiên Viên Hạo liền mua ngay mảnh đất kế bên Liễu gia trang, nói là muốn xây nhà mới để hai người thành thân, mở một cái cửa nhỏ trên bức tường giữa Liễu gia trang với nhà mới là được, Nhược Vi sẽ không giống như là bị gả đi.
Có thể nói Hiên Viên Hạo đối với Nhược Vi đúng là ngậm trong miệng sợ tan, yêu thương đến tận tâm can mà, Hiên Viên Hạo đem toàn bộ đất tiếp giáp với Liễu gia trang mua hết, vừa vặn cùng tòa nhà của Hiên Viên phủ có thể liền thành một khối, Hiên Viên Hạo dứt khoát cho người đem phòng ốc cũ đạp xuống, toàn bộ xây mới lại lần nữa.
Bởi vì Hiên Viên Hạo biết Liễu gia trang là Nhược Vi thiết kế, Hiên Viên Hạo cũng để cho Nhược Vi thiết kế nhà mới bọn họ sẽ ở sau này, Nhược Vi thích như thế nào thì liền xây thành như vậy, cũng sắp đem Nhược Vi cưng chiều đến tận trời rồi.
Nhược Vi cũng không từ chối, dù sao Nhược Vi biết Hiên Viên Hạo nếu đã để cho mình làm chuyện này thì cũng không mất hứng, hớn hở đón nhận nhiệm vụ mà Hiên Viên Hạo an bài cho mình.
Nhược Vi nghĩ tới ngôi nhà này sau này sẽ là nơi ở của mình và Hiên Viên Hạo, Nhược Vi hy vọng có thể làm được hoàn thiện nhất đẹp nhất, không thể để lại bất cứ sự tiếc nuối gì, vì vậy Nhược Vi bỏ ra rất nhiều công sức để thiết kế ngôi nhà mới của mình cùng Hiên Viên Hạo.
Sau này khi xây dựng hoàn thành ngôi nhà mới theo bản thiết kế của Nhược Vi, các công nhân đều cảm thấy cuộc đời này có thể xây ra được một ngôi nhà như vậy cũng đã đủ rồi!
Tòa nhà mới cùng với Liễu gia trang cũng đều giống nhau, nhìn bên ngoài không thấy được gì bên trong, nhưng nội bộ bên trong thật sự là muốn bao nhiêu tinh tế đều có thể tinh tế bấy nhiêu, trong mấy năm sau này khi Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo đã thành hôn, phu thê Hiên Viên Kiệt thường thường nếu có cơ hội liền ở tại Liễu gia thôn không chịu đi, chủ yếu là ở nơi này quá thư tâm, sau đó thì lão thái thái cùng lão thái gia cũng thường ở tại Liễu gia thôn, không muốn trở về Kinh Thành.
Nhà mới chiếm diện tích rất lớn, so với Hiên Viên phủ ở Kinh Thành còn muốn lớn hơn, ở cái địa phương như Kinh Thành đó, tấc đất tấc vàng, có thể mua được một mảnh đất để xây một tòa nhà như vậy cũng đã thật không dể dàng rồi.
Hơn nữa ở một nơi như Kinh Thành cũng không phải có tiền là có thể giải quyết được tất cả vấn đề, có lúc càng có tiền lại càng ngại ánh mắt của những người khác, cho nên Nhược Vi là vô cùng không muốn sống ở Kinh Thành.
Sau khi Cố Thanh Liên cùng Quái lão đầu đã xác định được ngày thành thân của Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo, lại ở Liễu gia thôn chơi nửa tháng mới trở lại Kinh Thành, dĩ nhiên, cũng như các lần khác, lại từ Liễu gia thôn mang về vài xe ngựa quà tặng.
Mặc dù cuối cùng đã lấy được sự cho phép của bề trên là sau khi thành thân Hiên Viên Hạo cùng Nhược Vi có thể ở lại Liễu gia thôn, nhưng cái ngày thành thân kia vẫn phải tổ chức ở Kinh Thành, dù sao thân bằng hảo hữu của Hiên Viên gia đều ở tại Kinh Thành.
Đối với chuyện này Nhược Vi không có ý kiến, ở Kinh Thành bái đường thành thân là phải, Nhược Vi biết không thể luôn khiến Hiên Viên Hạo nhân nhượng mình, mình cũng cần vì Hiên Viên Hạo mà nhượng bộ một chút.
Hai người bọn họ sẽ cùng nhau ở chung một chỗ qua hết cả đời, không thể luôn chỉ một bên bỏ ra, bằng không cho dù Hiên Viên Hạo có yêu Nhược Vi hơn nữa, một ngày nào đó khi Hiên Viên Hạo gặp được một người khác không phân cao thấp với Nhược Vi nhưng lại không như Nhược Vi, luôn là cô gái khiến Hiên Viên Hạo phải bỏ ra rất nhiều thì không nhất định Hiên Viên Hạo sẽ không thay đổi lòng mình.
Thời điểm Cố Thanh Liên từ Liễu gia trang trở lại Kinh Thành đã là giữa tháng tư rồi, tham gia lễ cập kê của Nhược Vi xong mới chuẩn bị trở về Kinh Thành.
Bình luận